Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 1479 : Bộ liên hoàn

Ngày đăng: 21:48 12/02/21

Đỗ Long cảm giác Ngự Nhã dệt xuống một cái lưới lớn, bao phủ chặt lấy hắn, khiến hắn không thở nổi. Hắn nhất định phải phá vỡ sự sắp đặt trùng điệp của Ngự Nhã, hắn nhất định phải cứu Phó Hồng Tuyết và Âu Dương Đình trở về, khiến Ngự Nhã bị thiệt thòi lớn. Nếu không hắn liền phụ khả năng dị năng của bản thân, cũng phụ sự tín nhiệm của bọn Phó Hồng Tuyết đối với mình!
Hắn cũng quyết không thể tiếp tục để cho Ngự Nhã kiêu ngạo như thế, hôm nay là bọn Phó Hồng Tuyết, ngày mai thì sao? Không đánh tan Đoàn Kết Xã hoặc là sự kiêu ngạo hung càn của bọn chúng, sau này hắn cũng sẽ không được sống yên ổn!
Nhưng nên làm như thế nào đây? Đỗ Long ngẫm nghĩ một chút, quyết định vẫn là phát huy sự tinh thong của hắn. Cũng chính là năng lực kẻ địch có nằm mơ cũng không ngờ tới, đó chính là trở về cùng người phụ nữ của hắn lên giường!
Đỗ Long gọi taxi về nhà, Bạch Nhạc Tiên và Nhạc Băng Phong một người đang xem phim, một người đang lên mạng. Thấy Đỗ Long trở về, hai cô đều có chút kinh ngạc. Bạch Nhạc Tiên vui rạo rực hỏi han:
- Anh Long, anh tại sao trở về rồi? Không phải nói đêm nay không về sao?
Đỗ Long nói:
- Sự tình có biến cố, anh cần trợ giúp của các em.
Nhạc Băng Phong nghe được giọng của Đỗ Long bước ra, thấy Đỗ Long sắc mặt rất khó coi, cô quan tâm hỏi han:
- Anh Long, anh sao vậy?
Đỗ Long cũng không giấu diếm, hắn nói:
- Đoàn Kết Xã lại xuất động, bọn chúng bắt Phó Hồng Tuyết và Âu Dương Đình đi rồi.
Bạch Nhạc Tiên hỏi:
- Báo cảnh sát chưa?
Đỗ Long nói:
- Nanh vuốt của Đoàn Kết Xã rất nhiều, nếu như báo cảnh sát chỉ khiến rút dây động rừng. Đêm nay anh muốn và Đoàn Kết Xã đến một hồi vòng bán kết, anh muốn khiến Đoàn Kết Xã hiểu, kết cục của việc chọc anh nghiêm trọng thế nào!
Nhạc Băng Phong nói:
- Anh muốn làm như thế nào?
Đỗ Long trả lời rất ngắn gọn:
- Lên giường! Sau đó anh hỏi cái gì, các em phối hợp anh trả lời là được.
Nhạc Băng Phong và Bạch Nhạc Tiên đều kinh ngạc nói:
- Lên giường? Các cô ấy bị bắt rồi, anh còn muốn làm chuyện này?
Đỗ Long nói:
- Không còn thời gian giải thích, anh sở dĩ cần nhiều phụ nữ như vậy, chính là vì có thể bất cứ lúc nào tùy ý lên giường! Nhanh lên, nếu chậm trễ thời gian, các cô ấy sẽ không chết đâu!
Đỗ Long nói xong liền lo âu đi vào phòng, Nhạc Băng Phong và Bạch Nhạc Tiên mơ hồ đi theo Đỗ Long vào phòng. Lức cởi quần áo, Nhạc Băng Phong nói:
- Anh nợ bọn em một lời giải thích, tạm thời em có thể không hỏi anh, xong việc anh nhất định phải nói rõ ràng cho chúng em biết!
- Được!
Đỗ Long vội vàng đẩy Bạch Nhạc Tiên xuống, nói:
- Tiên nhi, em mỗi ngày đều có thói quen xem báo chí, Ngự Nhã nói gã sẽ giết chị em Phó Hồng Tuyết vứt xác trên đường, trên báo chí nhất định sẽ đăng báo đấy.
Bạch Nhạc Tiên có chút không hiểu ra sao cả, cô nói:
- Báo ngày mai em hiện tại lại không xem được, sự việc vẫn chưa phát sinh, cho dù tòa soạn báo cũng chưa có được tin tức?
Đỗ Long nói:
- Em đừng quản, em trả lời anh là được rồi.
Bạch Nhạc Tiên nói:
- Được rồi, là em sẽ xem báo, đến lúc đó sẽ xem được…
Đỗ Long lắc đầu nói:
- Như vậy không được, em phải nghĩ ngày mai xem báo...
Đỗ Long càng nói Bạch Nhạc Tiên lại càng không rõ, Nhạc Băng Phong nói:
- Để em đi. A Long, để cho em thử đi.
Đỗ Long ôm Nhạc Băng Phong vào trong ngực, nói:
- Đừng có gấp, chúng ta từ từ...
Nhạc Băng Phong tựa hồ hiểu ý của Đỗ Long, cô rất nhanh liền tiến vào trạng thái. Đỗ Long từ chỗ cô cảm ứng được chuyện ngày mai sắp xảy ra...
Hai nữ thi thể** bị người ta đặt trên ghế dài ở công viên Hồ Thúy. Các cô dường như rất nhàn nhã dựa ở đó ngắm phong cảnh, trên mặt thậm chí trang điểm, còn mỉm cười.
Hai cô gái đó rất đẹp, nhưng cũng không phải Phó Hồng Tuyết và Âu Dương Đình, mà là chị của Phó Hồng Tuyết, Vinh Kiều Kiều và lão Tam Kim Lệ Cầm.
Đỗ Long thầm thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng Vinh Kiều Kiều và Kim Lệ Cầm đối với Đỗ Long đều đã tỏ vẻ thần phục, nhưng tình cảm của Đỗ Long đối với các cô đương nhiên không có sâu sắc như đối với bọn Phó Hồng Tuyết. Hơn nữa dựa vào ánh mắt chuyên nghiệp của Đỗ Long, thời gian chết của bọn Vinh Kiều Kiều chừng khoảng một giờ, nói cách khác các cô ấy bây giờ vẫn còn sống.
Chỉ cần trước khi Ngự Nhã hạ lệnh giết chết bọn Vinh Kiều Kiều, cứu được các cô ấy ra, như vậy tất cả sẽ không phát sinh rồi. Tuy nhiên...
Năng lực tiên đoán của Đỗ Long đến đây cũng chấm dứt rồi, hắn đến việc đối phương khi nào đưa bọn Vinh Kiều Kiều tới đó cũng không biết, càng không biết các cô bây giờ đang ở đâu. Làm thế nào đi cứu người đây?
Đỗ Long bỗng nhiên đứng dậy, Nhạc Băng Phong nói:
- Cũng không được sao?
Đỗ Long nói:
- Rất có trợ giúp, tuy nhiên vẫn chưa đủ, chúng ta phải đi tới chỗ khác lấy manh mối. Hai em hiện tại là trợ thủ duy nhất của anh, chúng ta đến phòng làm việc của Băng Phong bàn một chút đi cứu người thế nào.
Nhạc Băng Phong và Bạch Nhạc Tiên không hiểu chút nào mặc quần áo vừa mới cởi không lâu vào, đi theo Đỗ Long vào phòng làm việc của Nhạc Băng Phong. Máy tính cũng chưa có đóng, Đỗ Long nói:
- Băng Phong, em giúp anh tra hai dãy số, anh muốn biết vị trí cuối cùng của bọn chúng cùng với đường lối di chuyển đêm nay.
Nhạc Băng Phong vâng một tiếng, ngồi trước máy vi tính. Cô nhập dãy số Đỗ Long đưa cho, bắt đầu tra, một lát sau Nhạc Băng Phong nói:
- Tra được rồi. Số thứ nhất vị trí xuất hiện cuối cùng ở trong tiểu khu hoa viên Trường Xuân, nó đêm nay không có di động. Số thứ hai chỉ khởi động máy hai phút, gọi điện thoại... cho anh... sau đó liền tắt điện thoại. Vị trí của nó đại khái ở bên đường Bác Viên... Em đã đánh dấu trên bản đồ rồi, tuy nhiên bởi vì thời gian quá ngắn, chỉ có thể biết vị trí đại khái.
Đỗ Long nói:
- Em tiếp tục tra thêm camera gần vườn hoa Minh Thúy, thời gian đại khái trước một giờ năm phút... Hẳn là có một chiếc xe Hummer lái đến, biển số xe là..
Bạch Nhạc Tiên nói:
- Vườn hoa Minh Thúy? Tuyến số của chị Lâm ở đó phải không?
Đỗ Long gật gật đầu, nói với Bạch Nhạc Tiên:
- Tiên nhi, em cũng động não, giúp anh suy nghĩ. Người của Đoàn Kết Xã phải bắt cóc theo lý thuyết hẳn là bắt cóc người thân nhất của anh...cũng không có khả năng tự bảo vệ mình nhất... Hai người các em, vì sao bọn chúng lại lựa chọn Phó Hồng Tuyết và Âu Dương Đình chứ?
Bạch Nhạc Tiên nói:
- Có lẽ... Bọn chúng biết thân phận của Băng Phong, biết có người đang âm thầm bảo vệ cô ấy?
Đỗ Long nói:
- Có lẽ... bọn Phó Hồng Tuyết là từ Đoàn Kết Xã phản bội trốn tới đây, cho nên Đoàn Kết Xã trước tiên muốn trừng trị các cô ấy... Được rồi, vấn đề này tạm thời buông xuống, Đoàn Kết Xã bắt cóc các cô ấy muốn làm cho anh đau khổ, giống như cái hôm giết chết Ngô Kim Huy và một người qua đường vô tội... Đoàn Kết Xã nhất định sẽ dùng phương thức khiến cho anh đau khổ nhất để trừng phạt các cô ấy, cũng xử lý thi thể. Nhưng tên thủ lĩnh kia là một con ma háo sắc, gã nhất định sẽ trước tiên tìm cách làm nhục bọn Phó Hồng Tuyết. Gã sẽ chọn nơi nào làm chuyện đó đây?
Bạch Nhạc Tiên nói:
- Nếu như ở thành phố Song Môn, em nghĩ y hẳn là lựa chọn phòng làm việc của anh. Ở thành phố Ngọc Minh nha... Chẳng lẽ là tổ phản ứng nhanh?
Đỗ Long lắc đầu nói:
- Không, chắc không phải đâu, để anh nghĩ xem... Anh ngẫu nhiên không biết tại sao kết thù kết oán với Đoàn Kết Xã, phải phân tích tình hình của chúng thật sự quá khó khăn. Vì sao với Phó Hồng Tuyết lần đầu tiên gặp mặt lại là ở trường học, chẳng lẽ sẽ ở sân trường học? Cũng không đúng... Ở sân trường học làm chuyện đó, Ngự Nhã tên khốn kia không có cái cảm giác đặc thù gì, y nhất định sẽ ở một nơi có thể kích thích anh... Tốt nhất sẽ ở trước mắt anh làm nhục người phụ nữ của anh... Như vậy tên khốn khiếp đó có lẽ sẽ đạt đến điểm khoái cảm biến thái...