Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 208 : Thượng binh phạt mưu
Ngày đăng: 17:32 30/04/20
Lưu Thanh Sơn tức thở không ra hơi, vẫn trợn mắt trừng Đỗ Long. Đỗ Long cười nói:
- Không tin anh có thể hỏi vị đại ca cai ngục này, anh ấy cũng nghe được.
- Đúng thế.
Cai ngục nói:
- Anh đã nói tất cả, rằng một người bạn ở nhóm QQ trên mạng đã dạy anh làm như vậy.
- Không thể nào!
Lưu Thanh Sơn hoảng sợ kêu to lên, nói:
- Mày là đồ ma quỷ! Mày dám dùng vu thuật với tao, tao sẽ tố cáo mày!
Đỗ Long ngáp một cái, nói:
- Tùy anh. Dù gì cái tôi cần biết cũng đã biết, chẳng bao lâu người bạn thần bí kia của anh sẽ đến ngồi tù cùng anh, tự anh quyết định khai ra hay mạnh mồm đến chết thì tùy.
Lưu Thanh Sơn cắn chặt môi, trong lòng tranh chấp kịch liệt. Bỗng bên ngoài vang lên tiếng ồn ào, sau đó cai ngục dẫn vài người tới ngoài lan can sắt của phòng tra hỏi. Những người đó chính là cha mẹ của Lưu Thanh Sơn cùng với cha mẹ của Hà Ninh Tĩnh. Quan hệ cá nhân của hai nhà rất tốt, mà giờ xảy ra việc như thế người của hai nhà cũng khó mà chấp nhận.
- Thanh Sơn, sao mày có thể làm cái việc như thế. Thằng súc sinh này, mẹ nuôi không mày bao nhiêu năm, sớm biết vậy năm đó đã bóp chết mày luôn rồi…
Mẹ của Lưu Thanh Sơn úp mặt vào lưới sắt, khóc rống lên mắng mỏ.
Đỗ Long nói với Lưu Thanh Sơn:
- Lưu Thanh Sơn, anh cứ nói chuyện với người nhà anh, cả cha mẹ nuôi của anh nữa. Nửa giờ sau tôi lại tới, đây là cơ hội cuối cùng của anh!
Sau khi Đỗ Long nói xong thì đi tìm Kỷ Quân San. Cô đang nói chuyện với La Thắng, Đỗ Long đi qua hỏi:
- Mấy em đang nói chuyện gì mà vui thế?
Kỷ Quân San nói:
- Tôi đã nói vài lần rồi, ông ấy bảo không vội không vội. Ôi, tôi đành chầm chậm bò thôi.
Uẩn Cảnh Huy cười nói:
- Tốc độ thăng cấp của cậu chưa đủ nhanh à, nhớ năm đó tôi mất bao nhiêu năm mới lên được vị trí của cậu bây giờ. Nếu như cậu thuận lợi thì tới lúc tôi đủ tuổi về hưu chắc phải kính lễ với cậu rồi.
Đỗ Long cười ha hả nói:
- Sẽ không đâu. Sếp che dù, tôi phụ tá, hai chúng ta cùng thăng quan phát tài.
Uẩn Cảnh Huy nhìn Đỗ chăm chú, sau đó mỉm cười:
- Như thế là tốt nhất. Tuy nhiên vậy thì thiệt thòi cho cậu rồi.
Đỗ Long cười nói:
- Có gì mà thiệt thòi, tôi tự nguyện mà. Quyết định thế nhé, sếp làm việc của mình đi, tôi tìm cách bắt hung thủ.
- Đi đi.
Uẩn Cảnh Huy vung tay lên, đưa mắt nhìn Đỗ Long đi khỏi, vẻ mỉm cười thản nhiên vẫn giữ thật lâu trên mặt.
Đỗ Long vừa bước chân vào văn phòng đội hình sự thì thiếu chút nữa đã muốn quay đầu chạy lấy người. Bởi vì Bạch Nhạc Tiên đang ngồi ở chỗ hắn đọc báo. Đỗ Long nghĩ một chút, cuối cùng cầm túi hồ sơ để xuống bàn, hớp một ly trà ấm rồi chào hỏi Bạch Nhạc Tiên:
- Sao cô lại đọc báo ở đây? Trưởng phòng Uẩn không phân cho cô chỗ nào để ngồi à?
Bạch Nhạc Tiên cười nói:
- Tôi đã gửi báo cáo, đang đợi người chuyển bàn tới. Anh nói xem văn phòng này lớn như vậy, tôi nên đặt bàn ở đâu bây giờ.
- Hả?
Đỗ Long trợn tròn mắt.