Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 234 : Quyết chí không rời
Ngày đăng: 17:33 30/04/20
Đỗ Long trở về nhà Lâm Nhã Hân trong nỗi nhớ cồn cào. Từ giây phút rời đi vào sáng sớm nay hắn đã có một dự cảm không lành. Nhưng hắn lại không có cách nào để ngăn cản tất cả những chuyện này xảy ra. Khi hắn tìm khắp nhà bếp, phòng ngủ đều không thấy Lâm Nhã Hân, lại trông thấy lời nhắn Lâm Nhã Hân để lại, tim hắn như bị nhào nặn ra làm hai. Một nửa thì đi theo Lâm Nhã Hân. Còn một nửa khác thì chỉ có thể ngồi co ro rỉ máu ở một góc nào đó...
Nét chữ xinh đẹp của Lâm Nhã Hân hiện lên trên trang giấy:
- Chị đi đây! Chị sợ nếu cứ tiếp tục ở cùng em thế này, cho dù chỉ là một phút thì chị cũng sẽ không còn cách nào để rời xa em nữa. Khi chị vẫn còn chút tỉnh táo, chị cần phải ra đi. Chị không muốn khiến em khó xử. Em không hề thuộc về chị, em thuộc về bạn gái em, thuộc về tương lai giữa em và cô ấy...Chị đi đây, đừng đi tìm chị. Căn phòng này em có thể tùy ý sử dụng, nhưng nhớ không được mở căn hầm dưới đất ra. Chị và em đều chưa chuẩn bị xong... Giả sử có một ngày chị nghĩ thông suốt rồi, chị sẽ quay lại tìm em. Người yêu nhỏ bé của chị...
Tờ giấy in màu trắng lồi lõm không bằng phẳng giống như bị từng giọt từng giọt chất lỏng thẩm ướt qua. Đỗ Long vuốt nhẹ vào chỗ lõm hẳn xuống, như đang vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Nhã Hân. Lau những giọt nước mắt đang lăn dài trên khuôn mặt của cô.
Đỗ Long gọi điện thoại cho Lâm Nhã Hân, điện thoại tắt nguồn. Hắn muốn gọi điện thoại cho Đông Đông, đường dây đã được kết nối nhưng rồi hắn lại bỏ cuộc. Đông Đông vẫn còn nhỏ, chuyện này tốt nhất không nên quấy rầy nó.
Trước lúc đi Lâm Nhã Hân đã sắp xếp ổn thỏa mọi thứ. Ngay cả Đông Đông cũng không cần Đỗ Long trông. Mọi thứ thực sự đến quá nhanh, khiến Đỗ Long nhất thời khó có thể chấp nhận được. Căn phòng vẫn là căn phòng này, nhưng sau khi không còn nữ chủ nhân của nó nữa thì trong mắt Đỗ Long đột nhiên mất đi tất cả mọi màu sắc.
“Mụ đàn bà ngốc này, không ngờ lại có thể ra đi như thế này. Đây không phải rõ ràng là muốn xé tim mình ra làm hai sao? Chị không cho tôi xem tôi xem tôi cứ xem đấy. Tôi sẽ nắm giữ tất cả mọi bí mật của chị trong tay xem chị làm thế nào để thoát khỏi lòng bàn tay tôi được.” Đỗ Long đột nhiên quyết định, hắn nhanh chân bước xuống lầu, đến căn hầm bên dưới nhà Lâm Nhã Hân. Cảnh tượng ngày hôm Lâm Nhã Hân mở tầng hầm này Đỗ Long vẫn nhớ rất rõ. Hắn tới trước cái tủ rượu, cuối cùng cũng tìm được một cái chai mà dưới đáy chai có dính một dây thép. Hắn kéo cái chai rượu đó ra ngoài, trên tay cảm thấy có một nguồn sức mạnh đang kéo về phía sau. Đỗ Long buông tay ra, chỉ nghe tiếng lạch cạch truyền tới từ phía bức tường. Một bức tường chắn xoay vào trong, bên trong lộ ra một thứ ánh hào quang màu trắng.
Cảnh tượng trong mật thất này Đỗ Long đã từng lướt qua. Bây giờ căn phòng ước chừng khoảng ba mươi mét vuông này không hề có gì khác biệt. Giống như phòng phạt giam thời cổ đại đã được trang bị công nghệ cao. Lại cũng giống như viện nghiên cứu của ông tiến sĩ điên cuồng nào đó thường gặp trong phim khoa học viễn tưởng. Duy nhất một thứ khác với lần trước Đỗ Long trông thấy. Đó là ở giữa gian mật thất này có treo một người, một người phụ nữ có dáng người hoàn hảo.
Đỗ Long gượng cười nói:
- Chị đúng là một kẻ ngốc bé nhỏ. Haizz, khi nãy tôi còn tưởng chị lén lút bỏ đi rồi. Trái tim tôi như bị chị xé ra làm hai. Lần sau đừng có làm chuyện ngốc nghếch thế này nữa. Rất nguy hiểm đó, có biết không hả? Tôi không thể mất chị được....
Lâm Nhã Hân nghẹn ngào nói:
- Nhưng em sắp kết hôn với bạn gái em rồi. Chị không thể làm phiền cuộc sống của em, phá vỡ hạnh phúc của em. Chị là một người phụ nữ xấu xa, em hãy quên chị đi.
Đỗ Long ôm chặt cô, nói một cách rất gia trưởng:
- Tôi không cho chị đi, sẽ có cách....sẽ có cách...
Hai người ngâm mình trong nước khá lâu, lúc này mới cùng ôm nhau đứng dậy. Lâm Nhã Hân giới thiệu qua về căn phòng bí mật này của cô cho Đỗ Long biết. Kỳ thực ra thì căn phòng này được chuẩn bị là để tưởng nhớ người chồng xấu số của cô. Những tấm ảnh liên tiếp hiện ra trên màn hình máy chụp ảnh kỹ thuật số kể lại câu chuyện hai người họ cùng lớn lên bên nhau, cùng hiểu nhau và yêu thương nhau. Một cái ti vi 42in nối với máy tính đang chiếu đoạn video HD mà hai người họ quay từ trước. Có những hình ảnh khi họ đi du lịch, có những hình ảnh trong cuộc sống của họ, cũng có những hình ảnh không dành cho lứa tuổi thiếu niên...