Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 424 : Nữ thần trong mộng
Ngày đăng: 17:35 30/04/20
Vương Hằng Sinh cười nói:
- Không cần quan tâm bọn họ, cược thạch là như vậy, ba phần là khả năng nhìn nhận, bảy phần là may mắn. Bọn họ tự mình nhìn sai hoặc cũng có thể nói là vận may không tốt nên đã thua, còn có thể trách ai được chứ? Huống hồ lô đá hôm đó tôi xem cũng không hiểu, một viên cũng không nhìn ra, lại liên tiếp tăng mạnh, thậm chí mở ra được đế vương lục pha lê chủng nếu không phải do các cô có con mắt nhìn độc đáo thì cũng là do may mắn mà có được.
Nhãn lực trong cược thạch không phải tùy tiện là có thể luyện thành. Đám người Lâm Nhã Hân quả thực còn quá trẻ nên mọi người coi chuyện liên tiếp cược thắng của các cô đều do may mắn.
Đám người Triệu Ngọc Hoa cuối cùng cảm nhận được sự bất ổn của Đỗ Long, Triệu Ngọc Hoa chau mày, nhìn Đỗ Long nói:
- Vị này là…
Lâm Nhã Hân lại kéo Đỗ Long một cái, nói:
- Đây là cố vấn cao cấp riêng của tôi, tên Chu Dịch Thăng, anh ta có bệnh về mắt, nhìn người rất lâu, nên thất lễ rồi, xin phó tổng Triệu và chủ tịch Tô đừng trách anh ta.
Trước mặt mỹ nữ, Triệu Ngọc Hoa thể hiện rất lịch sự, anh ta nói:
- Thì ra là vậy, may mà anh ta gặp tôi, nếu gặp người tính tình tàn bạo một chút thì sẽ có chút rắc rối rồi.
Cuối cùng Đỗ Long cũng lấy lại tinh thần, hắn nhìn Tô Linh Vân lắc đầu than nhẹ:
- Tô tiểu thư rất giống một người bạn cũ của tôi, nên tôi có chút bất thần, thực là không phải… Lúc tôi còn trẻ, vì cứu một người trông rất giống Tô tiểu thư, tôi bị người ta đánh một gậy vào sau gáy, từ đó mắt của tôi nhìn không được tốt nữa.
Khi Triệu Ngọc Hoa mắng thầm Đỗ Long được nước lấn tới, thì Tô Linh Vân hết sức kinh ngạc nhìn Đỗ Long, cô ta nói:
- Chu tiên sinh thực thà, nhiệt tình, thật khiến người ta khâm phục. Không biết Chu tiên sinh có còn nhớ tên họ cô gái mà trước đây ngài đã cứu hay không ?
Đỗ Long ngửa đầu lên nhìn bầu trời đầy sao, trầm ngâm nói:
Triệu Ngọc Hoa vội vàng nói:
- Tiểu Vân cô ấy không uống rượu.
Đỗ Long cười nói:
- Là tôi vô lễ rồi, Tô tiểu thư cứ tự nhiên.
Tô Linh Vân cầm ly nước chanh nói:
- Chu tiên sinh, mời…
Hai cái ly nhẹ nhàng chạm nhẹ trên không trung, Tô Linh Vân đột nhiên cảm thấy ngón út của mình bị ngón tay Đỗ Long móc một cái. Điều này rõ ràng quá sỗ sàng, trong lòng Tô Linh Vân không khỏi suy nghĩ. Khuôn mặt người chú kia của Đỗ Long bỗng trở nên đáng khinh, cô ta nhẹ nhàng nhấp một ngụm nước chanh, rồi quay đầu nói chuyện với Lâm Nhã Hân và Thẩm Băng Thanh, quyết định không để ý tới Đỗ Long nữa.
Triệu Ngọc Hoa không muốn để Chu Dịch Thăng trở thành vai chính nữa, bèn kéo hắn nói chuyện phong hoa tuyết nguyệt. Kiến thức của người này quả là rộng, có điều rộng thì rộng nhưng rất nông cạn. Vẫn là Đỗ Long ngẫu nhiên đón một câu có cảm giác vẽ rồng thêm mắt khiến người ta ấn tượng sâu sắc.
- Chu tiên sinh kiến thức thật uyên bác.
Triệu Ngọc Hoa không kìm nén nổi đã thốt lên.
Đỗ Long mỉm cười nói:
- Cũng tàm tạm, trừ châu Nam cực ra mấy châu lớn tôi đều đã từng tới.
Lâm Nhã Hân và Thẩm Băng Thanh hiểu rõ Đỗ Long, hai người họ thấy rằng đến Triệu Ngọc Hoa cũng bị Đỗ Long dọa, trong lòng không ngừng nở nụ cười vui vẻ.