Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 681 : Không bằng cầm thú

Ngày đăng: 17:38 30/04/20


“Ở trên giường đợi tôi.”



Câu nói này của hắn làm Đường Lệ Phượng đỏ mặt tía tai, tim đập liên hồi, theo bản năng mà ồ một tiếng. Cô xoay người đi được mấy bước mới phản ứng lại, cô đường đường là một Bí thư hơn nữa đây còn là nhà của cô. Tên tiểu tử Đỗ Long này, như thế nào mà bất ngờ ra lệnh cho cô thế chứ?



Tuy bản thân thấy không ổn nhưng quay lại đôi co với hắn cũng không phải ý kiến hay. Đường Lệ Phượng dừng lại một chút rồi lại tiếp tục bước về hướng phòng tắm, trong lòng rối như tơ vò.



Đỗ Long thu dọn phòng bếp rất nhanh chóng, lúc đó Đường Lệ Phượng mới từ phòng tắm bước qua. Cô dùng khăn bông trắng quấn tóc, trên người mặc bộ quần áo ngủ, chân trần giẫm trên mặt đất, nhìn quả thực rất đáng yêu.



Đường Lệ Phượng nói với Đỗ Long:



- Nhanh như vậy đã xong rồi? Cứ như thế mà bước vào đi, sàn nhà vừa mới được lau xong.



Đường Lệ Phượng đi vào bên trong, đôi chân trắng nõn giẫm lên sàn nhà. Bởi vì lòng bàn chân cô chưa được lau khô nên khi giẫm lên sàn nhà vẫn để lại dấu chân rõ ràng.



Đỗ Long âm thầm nuốt nước miếng đi theo Đường Lệ Phượng vào phòng ngủ của cô. Căn phòng so với lần Đỗ Long tới trước đây căn bản không có gì khác biệt, có chăng chỉ thay chiếc ga trải giường khác.



- Bây giờ bắt đầu luôn sao?



Đường Lệ Phượng ngồi cạnh mép giường đưa tay cho Đỗ Long. Hắn lắc đầu nói:



- Chị vừa mới tắm xong, tuần hoàn máu trong cơ thể vẫn chưa khôi phục lại trạng thái bình thường, đợi mấy phút nữa đi.



Đường Lệ Phượng gật đầu nói:



- Vậy tôi đi sấy khô tóc…



Tiếng máy sấy tóc ong ong vang lên. Đỗ Long lên giọng hỏi:



- Bí thư Đường, chị vừa nói Phó chủ tịch thành phố bị bắt, y hiện tại thế nào rồi?



Đường Lệ Phượng nghiêng đầu nhìn Đỗ Long rồi nói:



- Cậu tại sao lại quan tâm tới tình hình của y?



Đỗ Long cười ha hả nói



- Bởi vì tôi với y có chút hiềm khích. Y càng xui xẻo thì tôi càng vui vẻ mà.
- Cũng không phải là phiền toái, tuy nhiên… Em lo lắng tới đây thường xuyên sẽ có những lời nói ảnh hưởng không tốt, em sợ…Sợ sẽ ảnh hưởng tới danh dự của chị.



Đường Lệ Phượng hừ một tiếng rồi nói:



- Danh dự? Bất kể bản thân có giữ mình trong sạch thì vẫn bị người khác nói xấu đấy thôi. Tôi từ lâu đã không thèm quan tâm tới nữa rồi. Cậu là em của tôi, cậu đến đây nhiều lần thì có vấn đề gì cơ chứ?



Lời nói ra tuy là như thế nhưng trong lòng cô vẫn có chút băn khoăn. Cô ngẫm nghĩ một chút rồi mở to mắt hỏi:



- Tiểu Long, cậu nói xem tôi luyện khí công này liệu rằng thân thể có tốt lên chút nào không?



- Tốt, tất nhiên là sẽ tốt, nhưng mà…



Đỗ Long về sau chẳng phải sẽ mất đi một cơ hội được gần gũi cô hay sao?



Đỗ Long nói:



- Mỗi người có một thể chất khác nhau, luyện tập kết quả cũng không phải đều tốt như nhau. Chị nếu muốn học thì em có thể dạy chị, nhưng việc mát xa không nên gián đoạn là tốt nhất, lần sau em sẽ dạy chị.



Đường Lệ Phượng hài lòng nói:



- Được rồi, lần sau thì lần sau. Tiểu Long, thứ công pháp cậu luyện tên là gì? Không phải là không thể truyền lại đấy chứ?



Đỗ Long nói:



- Loại công pháp này tên là Động Huyền chân kinh, cũng không phải là không truyền lại được. Tuy nhiên chị cũng không nên truyền bừa bãi ra ngoài. Nếu không có người chỉ dẫn, có thành tàn phế thì không phải chuyện của em.



Đường Lệ Phượng cười nói:



- Tôi sẽ không truyền đi đâu hết. Tôi sợ cậu sẽ bị cấp trên trách mắng, như vậy là tốt rồi.



Đường Lệ Phượng bị đau thắt lưng, Đỗ Long chủ yếu mát xa huyệt đạo phía sau lưng, cho nên Đường Lệ Phượng liền xoay người nằm úp xuống. Đỗ Long rất tự nhiên vén áo ngủ của cô lên, vừa mát xa vừa nói chuyện phiếm với cô. So với lần trước thì kiên trì hơn một chút, cuối cùng cả người thư giãn thoải mái mà ngủ.



Sau khi hắn mát xa xong, nhìn lên đã thấy mỹ nhân ngủ say, nội tâm của hắn giằng co. Hắn có cách để cho Đường Lệ Phượng ngủ say, tới lúc đó hắn có thể muốn làm gì thì làm, vấn đề là như vậy thì có gì là lạc thú? Huống hồ một người chị hiểu lòng người như vậy, hắn làm sao có thể làm loại chuyện đó được chứ?



Nhưng nhìn thấy một mỹ nhân đẹp như vậy, cơ hội thật khó mà có được, huống chi hắn chỉ là một nam nhân bình thường, lẽ nào lại dễ dàng buông tha như vậy? Đến cuối cùng cầm thú vẫn chỉ là cầm thú, Đỗ Long thấy khó xử…