Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 682 : Xuân tình khó cưỡng
Ngày đăng: 17:38 30/04/20
Ngay tại thời điểm Đỗ Long cảm thấy rối rắm vì cái tâm không bằng cầm thú của mình. Giọng hát khàn khàn trong bài hát “Đã chết còn muốn yêu” vang lên, làm cho hắn giật mình vì cái ý nghĩ xấu xa đó. Hóa ra là cái điện thoại đặt ở đầu giường, màn hình phát sáng hiển thị khuôn mặt của Lâm Nhã Hân.
Đỗ Long hít một hơi thật sâu, cầm lấy di động nhận điện thoại:
- Chị Hân, chị tới rồi sao?
Lâm Nhã Hân nói
- Sắp tới rồi, khoảng nửa giờ đồng hồ nữa sẽ tới trạm thu phí. Cậu ở chỗ nào đón tôi?
Đỗ Long cười nói
- Chỗ cũ đi, nhớ kỹ mang đầy đủ vật dụng đi nhé. Đêm nay chúng ta không thuê khách sạn nữa.
Lâm Nhã Hân ừ một tiếng rồi ôn nhu nói:
- Đường Lệ Phượng, cô thật đúng là một kẻ vô liêm sỉ. Phù! Rõ ràng còn mong muốn tên ác ma kia quay lại cường bạo cô nữa chứ!
Đường Lệ Phượng tự trừng phạt mình bằng cách véo nụ hoa trước ngực mình, cảm giác đầu tiên cô cảm nhận được không phải là đau mà là một khoái cảm trào lên. Cô ngồi xuống bồn cầu, hai tay trên người không ngừng chuyển động. Thời gian dần trôi qua, tay trái dịch chuyển ở Hoa Viên nơi xuân thủy đang tràn ra…
Tổ trọng án lấy tốc độ hai ngày một án liên tục phá mấy bản án cũ. Đáng quý ở đây là do Đỗ Long hoặc Đường Minh Hoa phụ trách, tổ trọng án đều thấy họ là những con người tài giỏi. Cái Đỗ Long cần chính là loại hiệu quả này, hắn sẽ có nhiều thời gian để đi cùng Lâm Nhã Hân, cùng sư tỷ của hắn du ngoạn khắp nơi.
Vốn dĩ Lý Văn Cẩm tính toán làm xong việc rồi mới đi, nhưng do Đỗ Long quyết tâm giữ lại, cô quyết định sẽ nghỉ ngơi hết hai tuần lễ, tới khi ngày nghỉ của Trần Dật Lộ kết thúc, đây giống như là một quyết định rất đột ngột. Nhưng Lý Văn Cẩm một nhà ba người lại cảm thấy quyết định như thế là rất bình thường, bởi vì Lý Văn Cẩm rất hiếu kỳ đối với Đỗ Long. Nghĩ muốn tiếp xúc nhiều một chút với “tiểu sư đệ” đột nhiên xuất hiện này, hiểu được phương diện mà cha mình không muốn người khác biết, mà Trần Tư Cừ thì thấy rằng Đỗ Long ngoài khoản ăn uống, thì tán gẫu với hắn về mảng đề tài xã hội cũng tương đối hợp, cho nên rất vui mừng khi có thể ở cùng hắn thêm vài ngày. Về phần Trần Dật Lộ tên tiểu bằng hữu này đã sớm bị hắn mua chuộc rồi. Nếu Lý Văn Cẩm bảo được nhất định y sẽ đồng ý chuyển trường tới thành phố Thụy bảo.
Buổi sáng Đỗ Long đưa Lý Văn Cẩm tới nới các cô gái thường tới chơi, còn tới công ty châu báu Thái Hưng dùng thẻ kim cương giảm 30% mua chút trang sức cho sư tỷ cùng cả nhà bọn họ. Ở phố ngoại thương, Đỗ Long cũng hướng dẫn cho bọn họ chơi cược thạch, qua đó mà có cơ hội làm cho bọn họ bị nghiện.
Lâm Nhã Hân trong khoảng thời gian đường uyển ngoạn và chung chạ với Đỗ Long, đã gặp mặt Đường Lệ Phượng một lần. Cũng thông qua những thủ đoạn trong thương trường, từ tay Quách Ngạn Tiêu và Lư Tồn Tiệp mà tiếp quản hai công ty xây dựng và việc xây dựng tại hai địa bàn kia. Hành động đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi này, làm cho Đường Lệ Phượng càng ấn tượng sâu sắc và tán thưởng cô. Mà hơn nữa các công nhân của công ty xây dựng cũng ổn định trở lại, tiếp tục thi công. Dưới những lời khen ngợi truyền miệng nhau của mọi người, Lâm Nhã Hân cũng kiếm được một món lớn, đây chính là một việc tốt.
Chẳng mấy chốc thời gian mấy giày đã qua đi. Ngày hai mươi mốt tháng tám là ngày xuống móng của trường tiểu học Hy Vọng xã Mãnh Tú. Đường Lệ Phượng trước hai ngày đã thông báo cho Đỗ Long và Lâm Nhã Hân, xác nhận Đỗ Long và Chu Dịch Thăng đều sẽ tham dự, cô mới thực yên lòng. Thực ra trong lòng cũng vô cùng mâu thuẫn, nói thật là trong lòng cô có chút hảo cảm đối với tên Chu Dịch Thăng này, người này cơ trí thực không phải tầm thường, y là người cho người khác cảm giác an toàn. Nếu hắn thực sự là người kia, Đường Lệ Phượng không biết có nên hận hắn hay không, dù sao trước đây cũng là cháu ngoại của cô làm chuyện xấu trước. Và cô rõ ràng là đã tha thứ không có lý do, huống hồ…