Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 749 : Kiên trì
Ngày đăng: 17:39 30/04/20
Thạch Chung Đào mắng:
- Ông định lừa ai vậy, tôi cũng mặc kệ chuyện ông mở cửa kinh doanh suốt đêm, nhưng tôi đang tra án, xin hãy phối hợp. Ông đã gặp qua người này chưa?
Bức hình của nạn nhân được chụp bằng di động được đưa đến trước mặt ông chủ tiệm , hình ảnh máu me tràn trề khiến lão ta hoảng sợ, lão vội vàng nhắm mắt lại, lắc đầu nói:
- Chưa gặp bao giờ, tôi chưa từng gặp, làm tôi sợ muốn chết.
Dung mạo của người chết đã bị hủy, trong lúc nhất thời cũng khó có thể tìm kiếm được gì từ hình ảnh. Thạch Chung Đào liền mệnh lệnh cho lão chủ mở hết tất cả đèn, cho nhân viên điều tra vào tra xét.
Đèn vừa sáng thì một đám thanh niên đứng trong góc phòng hiện ra trước mặt mọi người. Ngoại trừ vài người đủ tuổi ra thì phần lớn người đến đây chơi đều là trẻ vị thành niên.
- Kinh doanh suốt đêm, cho trẻ vị thành niên vào chơi, ông mà không thành thật khai báo thì chết chắc đấy.
Thạch Chung Đào uy hiếp, hỏi:
- Tối nay có nghe hay thấy gì lạ không?
Ông chủ vội vàng lắc đầu, vài người chủ các tiệm Internet khác cũng được mang tới, đối với câu hỏi, bọn họ đều tỏ vẻ rằng tối hôm qua không có chuyện gì đặc biệt xảy ra cả.
Đỗ Long thừa lúc Thạch Chung Đào đang gặng hỏi những người khác liền đi quanh một vòng các quán Internet. Mấy đứa nhỏ đi chơi suốt đêm không về ở đây đều bị hắn ra lệnh đứng thành một hàng, giơ hai tay cho hắn kiểm tra, giống như các cô giáo ở nhà trẻ kiểm tra xem tay mấy đứa nhỏ có sạch hay không vậy.
Vết máu cũng không phải có thể dễ dàng rửa sạch được, nước rửa tay và xà phòng bình thường cũng không thể tẩy đi hoàn toàn vết máu, tuy rằng bề ngoài nhìn đã sạch rồi nhưng chỉ cần dùng tia sáng đặc biệt chiếu vào rồi mang quang kính đặc biệt lên nhìn là có thể thấy rõ những vết máu đã được rửa sạch.
Đỗ Long có cửu đồng phụ trợ nên cũng không cần những dụng cụ chuyên môn này, chỉ cần đảo mắt một cái là hắn sẽ biết ngay trên tay của mấy đứa nhỏ này có vết máu hay không... Bọn này cũng đã lâu không có rửa tay, trên đấy còn tràn đầy mồi hôi với bụi bẩn.
Đã xem xét khắp nơi nhưng cũng không phát hiện ra vết máu, Đỗ Long thất vọng đi đến bên Thạch Chung Đào và Đường Minh Hoa, nói:
- Không có phát hiện ra đầu mối gì cả, xem ra chỉ có thể đợi đến sáng đến mấy sàn nhảy xem xét thôi.
Đỗ Long nói:
- Còn tôi thì đi Trung tâm khám nghiệm tử thi xem.
Đường Minh Hoa nói:
- Tôi thì phụ trách liên hệ sớm với trường học, bảo bọn họ liên lạc với phụ huynh học sinh xem nhà nào có con cái mất tích không.
- Đỗ Long...
Sau lưng truyền âm thanh đầy sợ hãi của Kỷ Quân San, Đỗ Long quay đầu lại, nói:
- Sao thế? Em bị dọa rồi à? Lại đây ngồi nghỉ ngơi chút đi.
Kỷ Quân San ngồi ở bên cạnh Đỗ Long, nói:
- Em không sợ, chẳng qua là cảm thấy... đứa bé kia thật đáng thương…
Đỗ Long thở dài:
- Đúng vậy, nhưng mà bởi vì trên đời này còn rất nhiều kẻ xấu đang làm tổn thương đến những người dân vô tội nên chúng ta mới phải kiên trì lùng bắt những tên khốn đó đem ra ngoài công lý... Việc anh khăng khăng đòi mổ ngực đứa nhỏ ra kiểm tra, em cảm thấy anh có sai không?
Kỷ Quân San mờ mịt lắc đầu nói:
- Em không biết…
Kỷ Quân San nói không biết, vậy hiển nhiên ở trong lòng cô cũng không cho là đúng, nếu hiện giờ không phải là cô đang rất nghe lời Đỗ Long thì chắc hẳn đã không cho là đúng rồi.
Đỗ Long nói:
- Quân San, có đôi khi chúng ta nhất định phải có những quyết định khó khăn, phá án là một việc rất nghiêm túc, có chút manh mối là không thể đợi được, nếu như mất đi manh mối quan trọng nhất thì làm sao có thể nối kết những chứng cứ khác lại với nhau được? Nếu em muốn làm pháp y thì sau này rất có thể sẽ gặp phải lúc cần lựa chọn như thế này, em phải suy nghĩ rõ ràng đấy, hiểu chưa?
Kỷ Quân San bắt đầu suy tư, Hoàng Minh Huy ở một bên nói:
- Đỗ Long nói rất đúng, nếu lúc nãy tôi có chút chần chờ mà bỏ mất manh mối trọng yếu thì sau này có muốn hối hận cũng không được.
Kỷ Quân San nhẹ nhàng gật đầu, nói:
- Em hiểu rồi …em sẽ kiên định …
Nói thì rất dễ nhưng khi gặp phải lúc cần quyết định thì mới khó, loại việc kiểu này có nói nhiều mấy cũng vô ích, cho nên Đỗ Long biết rõ Kỷ Quân San còn đang do dự, nhưng lại không nói thêm gì nữa, hắn bảo:
- Hy vọng cậu Đường có thể mau chóng tra ra thân phận của đứa nhỏ này, có như thế chúng ta mới có thể có phương hướng mà điều tra, cần phải nhanh chóng phá án mới được.