Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 761 : Người đẹp ngủ xuân
Ngày đăng: 17:39 30/04/20
Lưu Đức Phức cởi sạch quần áo rồi lao lên giường. Hàn Ỷ Huyên hoảng sợ thét lên chói tai. Chỉ thấy lúc Lưu Đức Phức đang bổ nhào tới trước giường thì đột nhiên “á” một tiếng rồi ngã gục về phía trước, cơ thể gã nặng nề đổ vật xuống chiếc giường hơi, rơi xuống ngay kế bên Hàn Ỷ Huyên, khiến cho cô bắn lên. Tiếng thét chói tai của Hàn Ỷ Huyên vang lên cùng lúc cô ngã trở lại trên giường, phản lực của cú ngã đó tác động ngược trở lại Lưu Đức Phức khiến gã lăn qua một bên rồi rơi xuống đất, nhưng lúc này gã vẫn hề không nhúc nhích gì mà giống như đã hôn mê bất tỉnh.
Đối mặt với thay đổi đột ngột này, Hàn Ỷ Huyên trợn mắt há mồm. Chỉ thấy bên ngoài lều đột nhiên xuất hiện một bóng người. Hàn Ỷ Huyên hoảng sợ, nhưng ngay sau đó cô phát hiện người đó không ngờ lại là Đỗ Long. Không biết Hàn Ỷ Huyên lấy sức mạnh từ đâu ra, vậy mà cô có thể giãy dụa bò từ trên giường xuống, sau đó nghiêng ngả lảo đảo nhào vào ngực Đỗ Long.
- Đỗ Long… hu hu…
Hàn Ỷ Huyên sợ hãi núp trong lòng ngực của Đỗ Long, khóc rống lên. Đỗ Long ôm chặt thân thể của cô, ngửi mùi thơm phát ra cơ thể cô, rồi nhẹ nhàng nói nhỏ bên tai cô:
- Không sao rồi… không sao rồi… đều tại anh đến chậm… có anh ở đây, không ai có thể làm hại em…
Hàn Ỷ Huyên cố sức mà khóc. Ánh mắt Đỗ Long quét qua hiện trường một lần. Hôm nay, Lưu Đức Phức quả thật chuẩn bị rất đầy đủ, đáng tiếc là gã gặp phải Đỗ Long, nếu không chú chim bồ câu Hàn Ỷ Huyên này đúng thật là trốn không thoát lòng bàn tay của gã rồi.
Hàn Ỷ Huyên cuối cùng cũng hơi bình tĩnh lại, hai mắt cô đẫm lệ nói với với Đỗ Long:
- Đỗ Long, mang em rời khỏi nơi này, em không muốn gặp lại tên khốn kia nữa.
Đỗ Long lắc đầu nói:
- Em không nghe qua hắn nói gì sao? Anh họ hắn là trưởng ban tuyên giáo tỉnh ủy đấy. Cho dù em có trở lại đài truyền hình tỉnh thì hắn sẽ bỏ qua cho em sao? Đến lúc đó, hắn trở mặt thì chuyện gì hắn cũng có thể làm ra đươc. Cho nên, vấn đề cần phải giải quyết ngay tại đây.
Hàn Ỷ Huyên chần chờ một lúc, nói:
- Anh… không lẽ anh muốn hắn vĩnh viễn nằm lại chỗ này sao?
Đỗ Long nói:
- Sao có thể như vậy chứ, anh là cảnh sát chứ không phải sát thủ. Anh chỉ tính lợi dụng thiết bị sẵn có ở chỗ này của hắn, dùng chiêu gậy ông đập lưng ông để thu thập hắn mà thôi.
Hàn Ỷ Huyên hiểu ra ý tứ của Đỗ Long, cô ngẫm nghĩ một lúc, nói:
- Biện pháp này đối với loại cặn bã như hắn có thể không dùng được đâu. Chỉ cần hắn mặc kệ tất cả thì đoạn video khỏa thân này đối với hắn không có hiệu quả.
Đỗ Long cười lạnh nói:
- Nếu tao muốn mạng của mày thì sao?
Lưu Đức Phức vội nói:
- Cái mạng ti tiện của thằng em đây hiện đang nằm trong tay anh, chỉ cần đại ca anh tha cho em, sau này có chuyện gì cứ tìm em, em đảm bảo sẽ làm thỏa đáng.
Đỗ Long cười lạnh nói:
- Nói thật là dễ nghe, đáng tiếc là không có ý nghĩa thực chất gì cả, nếu sau này mày lại bán đứng tao thì tao tìm ai kêu oan đây? Nếu mày không muốn chết thì phải khai ra một hai việc mà mày sợ bị lộ ra ngoài ánh sáng nhất. Phải nắm trong tay nhược điểm của mày, tao mới có thể tin tưởng mày được.
Đối mặt với khảm đao không ngừng huơ qua huơ lại trước mặt, Lưu Đức Phức tâm hoảng ý loạn thuận miệng nói ra vài chuyện xấu mà gã đã làm, ví dụ như chuyện nữ chủ trì chính của đài truyền hình tỉnh trước đây đã bị gã hãm hiếp rồi chụp ảnh nude để uy hiếp các loại.
Việc này đối với Lưu Đức Phức căn bản chỉ là chuyện râu ria. Đỗ Long cười lạnh nói:
- Mày định lấy mấy chuyện vặt vãnh này ra để cho có lệ hả, xem ra mày không muốn sống nữa rồi. Ở nơi rừng thiêng nước độc này muốn giết một người còn dễ hơn so với giết một con gà, giết xong rồi ném xuống hố trời nào đó thì mấy trăm năm sau mày có thể biến thành tiêu bản đấy. Tính nhẫn nại của tao rất kém, mày mà còn ôm tâm lý may mắn nữa thì cũng đừng trách tao không khách khí!
Đỗ Long xẹt một đao bổ vào nền đất trước mặt Lưu Đức Phức, đao này gần như sượt qua mặt gã. Lưu Đức Phức sợ tới mức đái ra quần, vội vàng kêu lên:
- Đừng giết em, em nói, em nói! Ngoại trừ cưỡng hiếp mấy nữ chủ trì của đài truyền hình tỉnh thì em còn hãm hiếp chị dâu của em. Chỉ cần việc này bại lộ thì em nhất định phải chết. Đại ca, em nói là sự thật, anh đừng giết em.
Đỗ Long cười lạnh nói:
- Thỏ không ăn cỏ gần hang, vậy mà ngay cả vợ của anh họ mày cũng dám hãm hiếp, quả thật là không sợ chết mà. Nhưng nói không đối chứng, mày bảo tao làm sao tin mày được?
Đỗ Long hỏi.
Lưu Đức Phức chỉ đành phải đem ID và mật mã của tài khoản lưu trữ video và ảnh chụp trên mạng nói ra cho Đỗ Long. Đỗ Long còn ngại không đủ, lại tiếp tục ép hỏi ra vài cái tài khoản trên mạng khác của gã. Lưu Đức Phức một lòng muốn sống nên đành phải nói ra tất tần tật.