Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 762 : Giống thật mà lại là giả
Ngày đăng: 17:39 30/04/20
-Nếu mày dám gạt tao...
Đỗ Long dùng tay chọc vào ngực Lưu Đức Phúc, Lưu Đức Phúc lập tức đau đến mức thở không ra hơi, một lúc sau hơi thở mới tốt hơn một chút, Đỗ Long nói:
-Tao đã điểm tử huyệt của mày rồi, chỉ cần mày hít mạnh một chút thôi cũng sẽ có cảm giác đau đớn, nếu trước mười hai giờ đêm nay mà tao chưa giải huyệt cho mày...thì mày chết chắc.
-Những điều tôi nói đều là sự thật
Lưu Đức Phúc vẻ mặt cầu xin nói.
Đỗ Long hừ một tiếng nói:
-Hy vọng là thế, tao rất thích tiết mục của MC Hàn, nếu mày trở về làm khó cô ấy hoặc nảy sinh ý đồ xấu với cô ấy thì mày cũng chết chắc đấy. Khi tao không có ở đấy thì lời của cô ấy chính là lời của tao, mày hiểu chưa?
Trong lòng Lưu Đức Phức ai thán, liên tục gật đầu, nhược điểm của mình bị người khác nắm giữ, xem ra sau này chỉ có thể làm trâu làm ngựa cho người đàn ông thần bí này và Hàn Ỷ Huyên thôi.
Hàn Ỷ Huyên nằm mơ, cô mơ thấy Lưu Đức Phúc mê đắm nhào tới chỗ mình mà chân tay cô nặng tựa như chì không cách nào nhúc nhích được. Cô kêu lên một tiếng rồi tỉnh lại, mở mắt ra nhìn, chỉ thấy mình còn trong xe. Tuy nhiên không phải xe phỏng vấn tin tức của Lưu Đức Phúc mà là xe cảnh sát đồn công an xã Mãnh tú, ngồi đằng trước là hai cảnh sát trẻ Đơn Đan Thanh và Đới Khai Hâm.
Cô Hàn, cô tỉnh rồi sao? Đồn trưởng Đỗ đi rồi, trước khi đi anh ấy có căn dặn mấy ngày này cô sẽ tạm thời ở xe của chúng tôi. Sự an toàn của cô sẽ do chúng tôi phụ trách, anh ấy nói anh ấy gửi cho cô một tin nhắn, cô chỉ cần đọc sẽ hiểu.
Hàn Ỷ Huyên nhẹ nhàng thở ra, vội mở di động ra kiểm tra, quả nhiên là Đỗ Long gửi một tin nhắn đến. Sau khi đọc xong Hàn Ỷ Huyên thở phào nhẹ nhõm, cô quay đầu nhìn chiếc xe phỏng vấn ở phía sau, trong lòng đột nhiên xuất hiện nhiều nghi vấn. Đỗ Long đi theo cô đến xã Mãnh Tú từ khi nào? Sao hắn lại xuất hiện ở đó đúng lúc như vậy? Lẽ nào hắn sớm đã biết âm mưu của Lưu Đức Phúc?
Trong tin nhắn Đỗ Long làm cho cô an tâm một chút, mọi việc đợi sau khi sưu tầm xong các bài hát dân ca kết thúc, trở về thành phố Thụy Bảo hãy nói. Hàn Ỷ Huyên dẹp bỏ nghi vấn trong lòng, bắt đầu vạch kế hoạch. Tên khốn Lưu Đức Phức này tuy rằng đáng chết, nhưng sau lưng y là thế lực rất lớn, nếu có thể mượn thế lực này, cộng thêm cố gắng của bản thân, tương lai chẳng phải là sẽ rất tốt đẹp sao?
-Lẽ nào thực sự có người hãm hại Thai Mẫn Hằng?
Đỗ Long gật gật đầu, hắn nói:
-Tôi vẫn nghi ngờ Thai Mẫn Hằng bị hãm hại, vì vậy tôi đi tìm không ít chứng cớ để chứng minh điểm này...
Đỗ Long còn chưa nói xong, ngoài cửa có người hùng hổ xông vào, chính là Thạch Chung Đào, tổ trưởng đội hình sự, y vừa vào đã lớn tiếng nói:
-Đỗ Long, cậu đã về rồi, theo tôi thì cậu mau nhận thua đi, hiện tại đã có hai bằng chứng chứng minh Thai Mẫn Hằng là hung thủ, cậu thua chắc rồi!
-Anh lại có chứng cứ mới nào thế?
Đỗ Long ung dung hỏi.
Thạch Chung Đào nói:
-Kết quả phân tích máu mới nhất cho thấy vết máu phát hiện ở giường và xe đạp điện của Thai Mẫn Hằng hoàn toàn tương thích với máu của Hoàng Hoa Lương. Mặt khác, trưa nay, tiểu Phi đã thừa nhận mình làm giả chứng cứ rồi, vốn dĩ tối hôm qua y không ở bên cạnh Thai Mẫn Hằng, Thai Mẫn Hằng đã nói dối!
Đỗ Long bình tĩnh nhìn Thạch Chung Đào, trong đầu Thạch Chung Đào đột nhiên có chút trống rỗng, y trừng hai mắt, nói:
-Thế nào? Còn chưa chịu nhận thua sao? Anh còn đợi kết quả DNA hay là đợi Thai Mẫn Hằng nhận tội sao?