Cảnh Lộ Quan Đồ
Chương 765 : Tự lừa dối mình nhưng không lừa dối được người
Ngày đăng: 17:39 30/04/20
Bạch Hồng Ấn nóng lòng muốn thử nói:
-Vậy có phải là chúng ta sẽ lập tức bắt cô ta về thẩm vấn không?
Đỗ Long lắc đầu nói:
-Anh đừng xúc động như vậy, bây giờ vẫn chưa đến lúc bắt người. Niếp Hải Cường nóng lòng báo thù, chắc chắn y sẽ không thành thật khai báo. Còn Địch Xuân Liên hết sức giảo hoạt, cô ta cũng sẽ không nhanh chóng đầu hàng. Hơn nữa hiện tại chúng ta chưa có chứng cớ nào, bắt Niếp Hải Cường thì dễ, Địch Xuân Liên thì không dễ bắt như vậy. Việc này cần tìm hiểu kĩ hơn, ở đây tôi có hai kế hoạch, mọi người thảo luận một chút, xem cái nào tốt hơn.
Đỗ Long nói hai kế hoạch với mọi người, nghe xong kế hoạch của hắn mọi người đều thấy khó tưởng tượng. Nhưng khi nghĩ cẩn thận thì mọi người lại không khỏi vỗ tay tán dương. Hai kế hoạch đều có chỗ được chỗ chưa được, mọi người cùng nhau bàn bạc một lúc, cảm thấy nếu gộp hai kế hoạch này làm một thì sẽ rất tốt.
Thương lượng một hồi, một kế hoạch dụ rắn vào hang dần dần hình thành, mọi việc còn phải đợi thời cơ chín muồi.
Mười phút sau khi rời khỏi phòng họp, Đỗ Long, Đường Minh Hoa và Lưu Lỵ Thanh gặp nhau trong một quán cà phê. Khi hai người xuất hiện trước mặt Lưu Lỵ Thanh, Lưu Lỵ Thanh lén lút so sánh hai người.
Biểu hiện của Đỗ Long giành điểm cao hơn một chút, cao, đẹp trai, có tiền, ba thứ này hắn đều có, nhưng không hiểu sao hôm nay Lưu Lỵ Thanh nhìn hắn lại thấy có chút xa lạ. Đường Minh Hoa thật thà chất phác hơn nhiều so với Đỗ Long hôm nay lại có vẻ thân thiết hơn.
Đỗ long nói:
-Phóng viên Lưu, hôm nay hẹn c ô ra đây thực ra là muốn nhờ c ô giúp một chuyện.
Lưu Lỵ Thanh sảng khoái nói:
-Muốn tôi giúp thì cứ việc nói, tuy nhiên, có qua có lại, các anh đưa cho tôi chút tin tức là được.
Đỗ long nói:
-Điều này thì tất nhiên rồi, sau khi làm xong việc, Tổ trưởng Đường của chúng tôi sẽ từ từ nói với cô.
Lưu lỵ thanh vui mừng liếc mắt với Đường Minh Hoa, nói:
-Được, tôi tin tưởng các anh, các anh nói đi, muốn tôi làm gì nào?
Đỗ long nói:
-Tin tức mỗi ngày mà các cô phát đều là được thu từ trước rồi đúng không?
Sau khi xong việc Hoàng Thiệu Liễu tiếp tục đọc sách, di động Địch Xuân Liên đặt ở đầu giường đột nhiên vang lên, Hoàng Thiệu Liễu bực bội nói:
-Muộn như vậy rồi ai còn gọi điện đấy?
Địch xuân liên nhìn dãy số, nói:
-Là mẹ của Cao Viễn Đằng, có thể c ô ấy xem tin tức rồi, muốn an ủi em.
Hoàng thiệu liễu ừ một tiếng nói:
-Nhận đi.
Địch xuân liên nghe điện thoại, nhỏ giọng nói:
-Chị Trịnh, muộn thế này rồi, chị muốn nói chuyện gì thế?
Trong điện thoại truyền đến một giọng nam trầm thấp nói:
-Chồng cô ở bên cạnh sao? Hừ hừ, đã xem tin tức chưa? Chuyện cô giao cho tôi đã làm xong rồi, chuyện mà cô hứa với tôi bao giờ thì thực hiện được?
Địch xuân liên căng thẳng, thầm trách Niếp Hải Cường tại sao lại gọi điện vào lúc này, không phải đã nói là tạm thời không liên lạc sao? Hơn nữa y vẫn dùng số mà y thường dùng, nếu bị cảnh sát phát hiện thì phải làm sao?
Địch xuân liên xuống giường đi đến cạnh cửa sổ, thấp giọng nói:
-Chị Trịnh, cảm ơn chị đã quan tâm...xảy ra chuyện như vậy...Tạm thời tôi không muốn tham gia hoạt động nào cả...Tôi vẫn tốt...rồi sẽ khá hơn thôi...Mấy ngày nữa nói tiếp nhé...
Người ở đầu bên kia cười lạnh nói:
-Cô làm tôi hồ đồ ít thôi, chín giờ sáng mai, hoa viên Thúy Vân thành Tây, gặp nhau để giải quyết vấn đề, nếu cô không đến thì tự gánh lấy hậu quả!
Cúp điện thoại, Địch Xuân Liên nén cơn tức giận trong bụng, thầm mắng đồ lưu manh, cô trở lại giường, nói với Hoàng Thiệu Liễu :
-Chồng à, chị Trịnh mời em sáng mai đến hoa viên Thúy Vân thành Tây nói chuyện phiếm, anh thấy...