Cảnh Sát Có Người Yêu

Chương 80 :

Ngày đăng: 23:38 21/04/20


Tần Tiểu Mặc lo âu chờ đến 10 giờ tối, Diệp Tử mới mỏi mệt mò về.



Diệp Tử không có ấn chuông cửa, dùng chìa khoá tự mở, sau đó yên lặng đóng cửa lại, đi vào phòng khách, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Tần Tiểu Mặc ngồi ở trên sopha nhìn mình, trên mặt lộ vẻ khổ tâm.



"Sao chị về trễ như vậy?" Nghe thanh âm Tiểu Mặc giống như không mấy vui vẻ, Diệp Tử ngẩn người sau đó mặt không đổi sắc đi qua ngồi bên cạnh nàng.



"Chị đi uống rượu?!" Tần Tiểu Mặc ngửi được mùi rượu trên người Diệp Tử, nhíu mày. Nhìn chị Diệp như này chắc là đã uống không ít.



"Uh, có uống một chút." Diệp Tử thản nhiên nói, miệng thở ra toàn mùi rượu, Tần Tiểu Mặc cũng không phải đứa ngốc, tất nhiên không tin lời Diệp Tử.



"Đều uống đến thành thế này còn kêu một chút, để em pha trà cho chị, chị tắm đi." Tần Tiểu Mặc đứng lên, muốn đỡ Diệp Tử đi về phòng tắm.



"Nói chuyện đi." Diệp Tử nói.



"Tắm trước đã." Tần Tiểu Mặc nhíu nhíu mày, hơi chột dạ, mở miệng ra chính là muốn trốn tránh.



Diệp Tử chưa nói gì tiếp, chỉ ngẩng đầu nhìn nàng. Tần Tiểu Mặc bị đánh bại, buông tay Diệp Tử, ngồi xuống.



"Được rồi, nói chuyện."



"Vừa rồi cữu cữu gọi điện thoại cho chị." Diệp Tử nói.



"Uhm." Tần Tiểu Mặc gật đầu, sau đó mãnh liệt kịp phản ứng, vội vàng bắt đầu biện giải: "Không phải em kêu cữu cữu đi tìm chị đâu."



"Uh."



"Cữu cữu nói với chị rất nhiều." Diệp Tử bắt đầu kể rõ.



"Về giấc mộng của em, còn có tương lai chúng ta..." Diệp Tử khẽ cười, cười thật đẹp làm mờ mắt Tần Tiểu Mặc. Xinh đẹp đến mức Tần Tiểu Mặc nguyện ý dùng hết thảy đồ vật của mình để đổi lấy nụ cười này.



Tần Tiểu Mặc cắn chặt răng.



"Yêu ơi... em không đi, vậy thì chị không cần lo lắng cho em." Tần Tiểu Mặc quyết định không đi, giữa tình yêu và mơ ước, nàng còn do dự hẳn là không công bằng với Diệp Tử. Nàng không nên ích kỷ, vẫn luôn hưởng thụ ấm áp mà chị Diệp mang đến cho nàng, rồi một lần lại một lần thương tổn chị Diệp.
"Đi, còn nghịch cái gì." Diệp Tử vỗ nhẹ Tần Tiểu Mặc một chút, "Nhanh đến trên giường đi..."



Tần Tiểu Mặc lau khô người xong, sau đó cấp tốc lôi kéo chị Diệp đang quấn khăn tắm lên giường.



"Uhmm... cái này..." biểu tình Tần Tiểu Mặc hiện giờ làm Diệp Tử nhớ tới biểu tượng con khỉ trong QQ < giống emotion trong yahoo > rất đáng yêu, còn mang theo điểm ngượng ngùng.



"Không phải lần đầu tiên của em sao, muốn chị dạy cho em?" Diệp Tử bật cười, nghênh đón, ngăn chận Tần Tiểu Mặc mở miệng. Bởi vì Diệp Tử đã đánh răng trước khi tắm, trong cổ họng còn mang theo hương thơm, Tần Tiểu Mặc giống như bị chạm điện, cả người run lên, tay đặt lên cổ Diệp Tử, muốn quay về giành thế chủ động. Bất quá nếu Diệp Tử quyết định chủ ý muốn khơi mào Tần Tiểu Mặc thì dễ gì để nàng chiếm thế thượng phong, hai người ôm quấn nhau một hồi, thỉnh thoảng còn phát ra âm thanh hôn hít.



"Chị Diệp..." Tách nhau ra, nhìn đôi môi ướt của Tiểu Mặc còn có thanh âm thở dốc của nàng làm cho hình ảnh càng thêm một tầng hấp dẫn, vì thế không phụ sự mong đợi của mọi người Diệp Tử lại hôn lên tiếp. ヾ(*"∀`*)ノ



Tình huống này thoạt nhìn không quá lạc quan, Tần Tiểu Mặc cảm thấy chính mình hẳn là nên thanh tỉnh lại. Cắn môi Diệp Tử, Tần Tiểu Mặc có ý đồ lật người ngồi lên Diệp Tử. Đương nhiên là nàng làm được. Nhưng lúc nàng nhìn thấy chị Diệp cười đến híp cả mắt, trực giác cho nàng biết có chuyện gì không đúng đã xảy ra...



"Em cho là ngồi trên chị thì là người nằm trên a..." Diệp Tử cười xấu xa, đưa tay cầm lấy hai khỏa mềm mại của Tần Tiểu Mặc, nhẹ nhàng xoa lên, thỉnh thoảng còn lướt qua đầu v*.



"Uhm" Tần Tiểu Mặc cảm thấy thân người mình mềm yếu mất một nửa, dựa sát trên người Diệp Tử.



Diệp Tử rút tay ra khỏi ngực Tần Tiểu Mặc, vòng qua sau lưng nàng, nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng trơn láng, sau đó buộc chặt cánh tay ôm Tần Tiểu Mặc.



"Bảo bối..."



"Huhm?" Tần Tiểu Mặc nhẹ giọng đáp. Mỗi lần chị Diệp gọi nàng như vậy, nàng đều cảm thấy mình như nghe được thanh âm ngọt ngào nhất thế giới này.



"Như vậy là tốt rồi, thật hạnh phúc. Em ở bên cạnh chị..." Diệp Tử nhẹ nhàng thì thầm bên tai Tiểu Mặc.



"Uh, em cũng vậy..." mặt Tần Tiểu Mặc dán lên Diệp Tử, gắn bó nhau.



"Ẩm ướt quá..." vào thời điểm ấm áp tình cảm nhất Diệp Tử chợt tuôn ra một câu làm Tần Tiểu Mặc thiếu điều muốn hộc máu.



"..."



"Em ngồi trên bụng chị, ướt quá..." Diệp Tử ngây thơ vô số tội lặp lại một lần nữa.