Cảnh Xuân Nam Triều

Chương 232 : Danh tiếng!

Ngày đăng: 04:30 20/04/20


Thấy mọi người bắt đầu nghe theo an bài của mình đi làm việc, Trương Khởi liền đỡ Hồ hoàng hậu đi về phía xe ngựa.



Trong lúc bọn họ ngồi lên xe thì đám người Trịnh Du lại trưng ra vẻ mặt phức

tạp nhìn Trương Khởi. Nàng không hề khách khí, trong lúc mọi người hoang mang hoảng sợ, liền lớn tiếng ra lệnh, nhưng lại làm cho lòng họ an

định rất nhiều. Bất tri bất giác, bọn họ thầm nghĩ: Lan Lăng Vương phi

này mặc dù xuất thân thấp hèn, nhưng cử chỉ lại ung dung, đối mặt với

biến cố không biến sắc chút nào, không hề giống như lời đồn đại trừ vẻ

ngoài xinh đẹp ra thì chẳng có sở trường gì? Lại nói, nếu so với Trịnh

thị thì càng xứng với Cao Trường Cung hơn nhiều.



Trương Khởi đỡ

Hồ hoàng hậu lên xe ngựa, sau khi giao phó mấy câu với đám thái giám, hộ vệ đang đứng một bên, mới khẽ phúc thân hành lễ, rồi chậm rãi thối lui.



Nhìn động tác ưu nhã lại trầm ổn kia của nàng, Hồ hoàng hậu liền bình tĩnh lại.



Khi bà ta tới Lạc Dương Vương phủ thì Lạc Dương Vương cũng đang lâm vào

tình trạng cực kỳ hoảng loạn, thấy Hồ hoàng hậu đến, Lạc Dương Vương Cao Kì có chút không kiên nhẫn, cau mày nói: "Nương nương không cần hốt

hoảng, chuyện binh nguy chiến loạn, cứ để đấng trượng phu chúng ta ứng

đối là được."



Có lẽ cảm thấy mình dùng từ quá nặng nề, lại thở

dài nói tiếp: "Người Chu mới vừa vây thành, Hoàng hậu nương nương không

để ý đến thân mình tôn quý, cố ý đến đây tương trợ vi thần, khiến vi

thần cảm động đến rơi nước mắt". Đối với tình thế bất ngờ trở tay không

kịp này, ngay cả chính bệ hạ cũng không thể trấn định được như vậy.



Lời này vừa thốt ra, nghe thật lọt tai, trái tim Hồ hoàng hậu cũng trở nên

vui sướng, đột nhiên hiểu được, Trương Khởi muốn mình trước tiên tới Lạc Dương Vương phủ, chính là vì nguyên nhân này.



Nếu không phải

nàng ta ra quyết định thật nhanh, chỉ sợ bản thân mình trong lúc hoảng

sợ, không phải khóc lóc nức nở, thì chính là hốt hoảng luống cuống như

chó nhà có tang, nếu như vậy, sau trận chiến này, sao có thể đối mặt với người lòng dạ hẹp hòi, luôn luôn soi mói như Cao Trạm? Sao có thể đối

mặt với quần thần? Nói không chừng, Cao Trạm tức giận lên lại còn tống

giam mình nữa ấy chứ.



Hơn nữa, bà ta chạy đến trước còn có một

tầng nghĩa khác, nếu như thành Lạc Dương còn chưa bị vây chết, thì chắc

chắn Lạc Dương Vương Cao Kì sẽ nghĩ cách đưa vị hoàng hậu này ra khỏi

thành. Nhưng hiện tại Cao Kì lại không hề nhắc đến chuyện này, xem ra

thành Lạc Dương có lẽ đã bị bao vây chặt chẽ rồi.



Nghĩ tới đây, Hồ hoàng hậu lại thấy cảm kích Trương Khởi chút ít.



Mà Trương Khởi lúc bấy giờ đã quay trở lại tửu lâu.


cánh tay đắc lực của thánh quyến chính long, có hận thế nào đi chăng nữa cũng không làm được gì hắn cả. Vừa không làm gì được, lại còn sợ bị hắn phát hiện, nên trong vô thức, Trịnh Du ngay cả hận cũng không dám, thậm chí còn âm thầm ép buộc mình thích hắn ta nữa.



Không có cách nào đối phó với Hòa Sĩ Khai, nàng ta chỉ có thể đối phó Trương Khởi. Vì vậy Trịnh Du một lần rồi lại một lần nói với mình, nếu như không có sự xuất hiện của Trương Khởi, mình tất nhiên sẽ không rơi vào trình độ như vậy, cho nên, nàng ta liền trút toàn bộ thống khổ và oán hận lên người

Trương Khởi.



Trong khi Trịnh Du đang dương dương tự đắc nói ra

chi lệnh của Hoàng hậu thì thật không ngờ vị tỷ tướng kia lại trừng mắt, quát lên: "Đây là đất chiến loạn, phụ nhân vô tri nhà ngươi chạy tới

làm gì chứ?".



Tiếng quát như tiếng sấm bên tai, làm cho Trịnh Du

lảo đảo về phía sau, rồi hắn lại nhìn sang Trương Khởi, phụ nhân duy

nhất không lùi lại, chú ý tới những hộ vệ dũng mãnh đứng phía sau nàng,

trầm giọng hỏi: "Phụ nhân này vì sao mà đến?"



Dù mặc nam trang

nhưng cho dù là bất kì kẻ nào chỉ cần nhìn một cái là nhận ra được ngay

nàng là phụ nhân, Trương Khởi chắp tay, thanh thúy nói: "Thiếp nghe nói

người Chu vây thành, muốn cùng chúng hộ vệ lên tường thành xem một

chút".



Tỷ tướng kia lại không hề nổi giận, chỉ nhìn chằm chằm

mười mấy hộ vệ sau lưng nàng, nghiêm túc hỏi: "Ngươi là người phương

nào?"



Trương Khởi còn chưa mở lời, Thành Sử đã tiến lên một bước đáp: "Đây là Lan Lăng Vương phi Cao thị nhà ta".



Mấy chữ Lan Lăng Vương phi Cao thị này vừa ra, khắp mọi nơi đều trở nên

tĩnh lặng hẳn. Phải biết, bây giờ Trương Khởi và Lan Lăng Vương, chính

là hai nhân vật nổi tiếng khắp cả nước.



Tỷ tướng kia chấn động,

hỏi: "Ngươi chính là Lan Lăng Vương phi?", rồi hắn chắp tay, nghiêm túc

nói tiếp: "Tại hạ Vương Hợp, nghe nói Vương Phi là người đề nghị muốn

liên hợp các hộ vệ của các gia tộc lại với nhau để có thể gia tăng thêm

lực lượng cho quân ta, có thể thấy được là người một có kiến thức. Vương phi, xin mời!"



Nói xong liền làm thành tư thế cung kính chào mời.



Theo dấu tay của hắn vừa ra, đám binh sĩ vừa ngăn Trương Khởi lại đồng loạt

lui về sau, trong nháy mắt phía trước liền tạo thành một đường để nàng

đi vào.



Trong bầu không khí lặng ngắt như tờ đó, Trương Khởi mang theo chúng hộ vệ tiến về phía trước, lúc đi ngang qua Trịnh Du đột

nhiên lại nghe thấy Trịnh Du nhỏ giọng cười lạnh nói: "Trương thị, ngươi đừng vội đắc ý!".