Cảnh Xuân Nam Triều

Chương 38 : Thân thiết

Ngày đăng: 04:26 20/04/20


Khi Trương Khởi trở lại học đường thì lớp học đầu tiên đã kết thúc.



Nàng đến mặc dù khiến tất cả mọi người chú ý, nhưng không có ai quan tâm, ngay cả giáo tập cũng chỉ thoáng liếc nhìn qua.



Đến thời gian nghỉ. Nàng theo đám cô tử đi ra ngoài. Đi thẳng tới rừng cây

mà nàng thường ngồi, Trương Khởi đột nhiên phát hiện, cây cối vốn trụi

lủi dường như mọc ra vô số lá non, sức sống tràn ngập đất trời.



Lòng nàng bỗng nhẹ nhõm.



Tiêu Mạc dù cường thế có thể làm được gì? Đại phu nhân cũng đã lên tiếng.

Lại nói, không phải nàng vừa mới nhận một vị huynh trưởng sao? Nếu như,

nếu như Cửu huynh có thể thật lòng thương yêu nàng, mơ ước kia của nàng

sẽ dễ dàng thực hiện hơn.



Trong lúc Trương Khởi miên man suy nghĩ, buổi sáng trôi qua như thoi đưa.



Buổi chiều, Trương Khởi không dám đi đâu, nàng ngoan ngoãn ở trong phòng bắt đầu thêu một bức tranh khác.



Mải mê tập trung, thời gian trôi thật nhanh. Không lâu sau, tiếng cười của A Lục đã truyền đến từ bên ngoài.



Ở nơi đại trạch âm u tĩnh lặng này, tiếng cười luôn luôn vui vẻ của A Lục như ánh mặt trời rạng rỡ. Trương Khởi không kiềm được mỉm cười rồi đứng lên.



A Lục vừa vọt vào thì trông thấy Trương Khởi, nàng hi hi ha ha nói: "A Khởi, mới vừa rồi ta lại làm quen được với hai muội muội rất tốt đó."



Muội muội rất tốt? Trương Khởi cười cười thầm nghĩ: Chẳng lẽ là Trương Tiêu thị phái tới hay sao?



Nhưng dù là Trương Tiêu thị phái tới cũng không có gì không tốt. Họ chỉ cần

bẩm báo tính tình của A Lục, ở trong mắt Trương Tiêu thị, mình lại càng

giống kẻ mềm yếu đuối nhu nhược, không biết quản nô tỳ.



Dù A Lục

nói ra chuyện nàng thêu vẽ, cũng chỉ đánh giá là có chút khôn vặt. Cứ

như vậy, nàng chỉ là người có tài hoa chứ không có tâm kế, có thể lợi

dụng mà không cần lo lắng bị cắn trả. Trương Tiêu thị sẽ càng yên tâm

hơn.



A Lục quấn lấy Trương Khởi ríu ra ríu rít một lúc, sau đó

đột nhiên nói: "A Khởi, nghe nói Cẩm cô tử bị đại phu nhân nhốt hai ngày nhưng giờ cũng được thả ra rồi."


Quảng Lăng vương?



Trương Khởi rùng mình ngẩng đầu lên.



Tiêu Lộ trông thấy nét mặt đó của nàng thì hơi ngập ngừng, một lát sau mới

nói tiếp: "Lang quân nói, vừa rồi người nghe Quảng Lăng vương nhắc đến

một mỹ nhân tên Trương Khởi. Khi đó người đúng lúc cũng ở ngay bên cạnh

nên nghe được. Hiện tại, đã có một tiểu cô tên Trương Khởi xinh đẹp được đưa đến cho Quảng Lăng vương rồi."



Tiêu Lộ nhìn chằm chằm Trương Khởi, nhấn giọng nói: "Lang quân nhà ta nói, mong rằn sau này cô hãy tự giải quyết cho tốt." Dứt lời hắn cúi rạp người thi lễ, khẽ nói: "Cáo

từ."



Với mức độ coi trọng Tiêu Mạc dành cho Tiêu Lộ, hắn hoàn

toàn có thể không cần hành lễ với Trương Khởi. Nhưng hắn nghĩ lang quân

nhà mình để ý đến tiểu cô tử này như thế, nói không chừng sẽ có lúc nạp

nàng thành ái thiếp của lang quân. Vì vậy lễ kính với nàng cũng không

sai.



Mãi đến khi Tiêu Lộ đi rất xa, thế nhưng Trương Khởi vẫn đứng im bất động.



Nàng thật không ngờ, lời Quảng Lăng vương nói ngày đó quả thật không phải dọa nàng.



Nàng càng không ngờ, Tiêu Mạc lại dám tùy tiện tìm người giả mạo mình.



Nhưng có lẽ Tiêu Mạc không biết, Quảng Lăng vương đã từng gặp mình, hắn đã nhìn thấy dung mạo của mình!



Nghĩ tới đây, Trương Khởi vội vàng đuổi theo Tiêu Lộ.



Một hồi lâu, Trương Khởi mới thở hổn hển tìm thấy Tiêu Lộ. Thấy hắn đang

nói gì đó với một quản sự trong phủ, nàng vội vã trốn sang một bên.



Quản sự vừa đi Trương Khởi liền đi ra ngoài. Tiêu Lộ thấy nàng vội vàng đến gần, khẽ hỏi: "Sao vậy?"



Trương Khởi xoắn vạt áo khẽ nói: "Quảng Lăng vương biết ta. . . . . ."



Lời vừa dứt liền làm cho sắc mặt Tiêu Lộ thay đổi, hắn lập tức nói: "Ta phải trở về nói cho lang quân ngay."