Cảnh Xuân Nam Triều

Chương 68 : Hỏi

Ngày đăng: 04:27 20/04/20


Xe ngựa đi vào phủ từ cửa hông......



Lúc Trương Khởi đi tới tiểu viện thì ba cô tử cùng viện với đầu ra khỏi phòng, tò mò quan sát nàng.



Nàng ta đi lần này, đã mất hết nửa ngày.



Cũng không biết bệ hạ nói gì với nàng ta? Lại kéo dài lâu như vậy?



Không chỉ là các nàng, ắt hẳn rằng Trương Tiêu thị cũng muốn biết? Trương

Khởi rủ mi mắt, suy nghĩ làm sao để ứng đối với Trương Tiêu thị.



Theo như suy đoán của nàng, hôm nay đã tối, Trương Tiêu thị sẽ không đến tìm nàng, muốn hỏi, cũng là chuyện của sáng mai.



Trong phòng, A Chu đang thì thầm gì đó với ba nữ tỳ khác. Thấy nàng đến, bốn

tỳ nữ đều đứng lên. Trương Khởi liếc họ một cái, nhìn A Chu kêu: "Vào

đây."



"Vâng." A Chu nhanh nhẹn chạy vào. Trương Khởi bảo nàng ta

đóng cửa phòng lại, nhỏ giọng hỏi: "Hôm nay, Tiêu Mạc đến cầu hôn Cẩm cô tử chưa?"



"Chưa thấy tới." A Chu nói: "A Khởi, vừa rồi Cẩm cô tử còn phái người đến hỏi ngươi đấy." Nàng nhíu mày lại: "Cách nói chuyện

của A Lam không tốt, A Khởi, sợ là Cẩm cô tử sẽ nổi giận."



Trương Khởi gật đầu, nàng mệt mỏi nói: "Chuẩn bị nước đi, ta muốn tắm rửa."



"Vâng."



Khác với lúc trước, cung cấp nước nóng còn có hạn chế, bây giờ Trương Khởi

vừa mở miệng, không tới hai khắc hai thùng nước nóng liền được khiêng

tới phòng nàng. Nhìn bồn nước nóng ấm, Trương Khởi từ từ cởi xiêm y, thả mình vào đó, nàng thở dài một cái, hai mắt nhắm lại.



Thật mệt mỏi.



Hôm nay quả thật là mệt mỏi.



Một đêm nháy mắt liền trôi qua.



Khiến Trương Khởi kinh ngạc là, buổi sáng, Trương Tiêu thị không phái người

kêu nàng qua đó để hỏi chuyện. Trương Tiêu thị đã không mở miệng, Trương Khởi liền đúng giờ đi tới học đường.



Từ sau lần tranh luận với

giáo tập Trần, các cô tử trong sảnh đường thấy Trương Khởi tới thì không còn coi thường như trước nữa, mà là theo bản năng đánh giá nàng mấy

lần.



Bây giờ cũng giống vậy, cho tới khi nàng ngồi vào chỗ của

mình, vẫn còn vài ánh mắt nhìn chằm chằm bộ dạng cúi đầu như ngày thường của Trương Khởi.



Nhưng có một điểm khác chính là, sau khi mấy cô tử nhỏ giọng nói gì đó, một cô tử cửu phòng đi về phía Trương Khởi.



Ở Trương thị, phòng các lang quân vẫn theo thứ bậc như trong tộc, còn

phòng cô tử thì xếp ngang nhau, cô tử thứ xuất này tên là Trương Kỳ, mẹ

đẻ của Trương Kỳ là do phụ thân nàng ta chi ra nhiều tiền cưới về, chủ

mẫu tuy là người quản gia nhưng cá tính lại hơi nhu nhược, vì vậy ở cửu
Tiêu Lang tới, hắn nói muốn cầu hôn với tỷ tỷ đấy, tỷ tỷ biết không?"



Một câu nói!



Chỉ là một câu, lửa giận của Trương Cẩm liền tiêu tan như nước đá. Nàng ta

mở to mắt, mừng như điên, run rẩy nói: "Ngươi nói cái gì?"



Cặp mắt Trương Khởi trong suốt, ngây thơ nói: "Tỷ tỷ không biết à?"



Nàng ta tất nhiên không biết.



Trương Cẩm kích động đến mức muốn nhảy lên. Nàng ta đỏ mặt nhìn Trương Khởi, nhìn một lát, nàng ta đột nhiên xoay người chạy đi.



Nhìn bóng dáng lo lắng lẫn sốt ruột của Trương Cẩm chạy xa, Trương Khởi xoay người nhìn A Lam với ánh mắt cong cong, ngọt ngào nói: "A Lam, ngươi

không đuổi theo sao?"



A Lam ngẩng đầu nhìn nàng một cái, quay đầu nhìn về hướng Trương Cẩm, chạy đi.



Nhìn bóng lưng A Lam, Trương Khởi vẫn còn đang nghĩ: mình đắc tội với nàng ta lúc nào vậy chứ?



Nàng thực sự cảm nhận được địch ý nặng nề từ A Lam.



Tuy là không hiểu, nhưng Trương Khởi vẫn nâng cao cảnh giác. Ở trong trí

nhớ của nàng, một nữ nhân sẽ ra tay với một nữ nhân khác, có lúc lý do

rất đơn giản, thậm chí không cần lý do.



Lúc này, tiết học thứ hai bắt đầu.



Trương Cẩm đi, vị trí của nàng ta liền bỏ trống. Nhìn chỗ trống kia một cái, Trương Khởi ỉu xìu cúi đầu.



Tiết này là dạy lễ nghi, nội dung đối với nàng mà nói không có chút gì mới.



Trương Khởi đang cúi đầu suy nghĩ, chợt nghe được tiếng bước chân truyền đến,

trong nội đường ồn ào, tiếp đó, một giọng nam vui mừng truyền đến, "Lớp

này để ta dạy." Dừng một chút, âm thanh kia khẽ nói: "Trương thị A

Khởi?"



Hả? Trương Khởi đột nhiên ngẩng đầu.



Nàng đối mặt

với đôi con ngươi xinh đẹp của giáo tập Viên. Giờ phút này, hai con

ngươi ấy đang mỉm cười, ẩn chứa hả hê nhìn nàng. Thấy nàng ngẩng đầu,

giáo tập Viên chậm rãi nói: "Trương thị A Khởi, ngươi hãy giải thích về

sự khác biệt giữa tôn ti xem thế nào. (1)Vị ti giả nhìn thấy (2)Vị Tôn

Giả phải hành lễ thế nào. Nếu Vị Tôn Giả có điều yêu cầu thì Vị Ti Giả

phải ứng đối ra sao. Nếu vị tôn giả ra lệnh, Vị Ti Giả lại nên làm thế

nào?" Quả thực là hả hê tự đắc.



1) Vị ti giả: người có thân phận thấp.



2) Vị tôn giả: người có thân phận cao.