Cao Quan
Chương 158 :
Ngày đăng: 00:55 20/04/20
Lời Quý Kiến Quốc vừa thốt ra, gần như tất cả mọi người, kể cả Lý Tuyết Yến đều chấn động, không kìm nổi đều quay lại nhìn y.
Cho tới bây giờ Quý Kiến Quốc luôn theo phe Hách Kiến Niên, nhưng hôm nay không ngờ y lại mở miệng phản đối Hách Kiến Niên, ủng hộ Bành Viễn Chinh!
Khóe miệng Hách Kiến Niên hơi run run, hai mắt nhìn trừng trừng, đầy phẫn nộ.
Ông ta vạn lần không ngờ, một kẻ tâm phúc trung thành nhiều năm, lại phản bội mình. Lửa giận bốc lên hừng hực, khiến lồng ngực Hách Kiến Niên nóng như thiêu đốt.
Quý Kiến Quốc lảng tránh ánh mặt phẫn nộ của Hách Kiến Niên. Y đột ngột "trở giáo" đương nhiên là có nguyên nhân. Vợ y làm ở Ủy ban xây dựng quận Tân An, hiện đang cạnh tranh chức vụ Phó chủ nhiệm Ủy ban xây dựng với một người khác. Chu Đại Dũng là Phó chủ tịch quận phụ trách phân công quản lý Ủy ban xây dựng quận, vợ hắn có tranh chức Phó chủ nhiệm thành công hay không, lời nói của Chu Đại Dũng rất quan trọng. Từ khi Quý Kiến Quốc biết quan hệ thân tình giữa Chu Đại Dũng và Bành Viễn Chinh, y liền có quyết định.
So với Chu Đại Dũng, Hách Kiến Niên có ưu thế hơn vì ông ta là Ủy viên thường vụ Quận ủy, nhưng "huyện quan không bằng hiện quản", chức Ủy viên thường vụ của Hách Kiến Niên không thể nhúng tay trực tiếp vào việc đề bạt cán bộ ngành, đối với Quý Kiến Quốc, Hách Kiến Niên lại không bằng Chu Đại Dũng trong vấn đề này.
Trong quan trường không có kẻ thù vĩnh viễn, cũng không có đồng minh vĩnh viễn, mà chỉ có lợi ích vĩnh viễn. Trong tình huống phải lựa chọn vì quyền lợi của vợ, Quý Kiến Quốc âm thầm đảo hướng về phía Bành Viễn Chinh.
Quý Kiến Quốc trở giáo, đối với Hách Kiến Niên là một đòn chí mạng, mà còn có tác dụng quan trọng đối với sự xoay chuyển tình thế. Sau khi Quý Kiến Quốc tỏ thái độ, Phó chủ tịch thị trấn Cổ Lượng cũng giơ tay phản đối.
Bởi vậy, phía Hách Kiến Niên có năm người là Hách Kiến Niên, Chử Lượng, Hoàng Hà, Mẫn Diễm, Mạc Thư Bình; mà giờ phút này phía Bành Viễn Chinh cũng có năm người là Lý Tuyết Yến, Vi Minh Hỉ, Quý Kiến Quốc, Cổ Lượng. Mỗi bên một nửa, nhìn qua bất phân thắng bại, nhưng thực chất, phần bại nghiêng về Hách Kiến Niên, bởi vì phía Hách Kiến Niên chỉ có Chử Lượng là Đảng ủy viên, Phó chủ tịch thị trấn, mấy người còn lại đều là ủy viên bình thường, không có quyền lực thực tế. Mà bên phía Bành Viễn Chinh, Lý Tuyết Yến là Phó bí thư, Phó chủ tịch thị trấn, Quý Kiến Quốc là Đảng ủy viên, Bí thư Ủy ban Kỷ luật, Vi Minh Hỉ là Chủ tịch Hội đồng nhân dân, Cổ Lượng là Phó chủ tịch thị trấn, lực lượng đã nghiêng về phía Bành Viễn Chinh. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Hơn nữa, Hách Kiến Niên đã chủ quản ở thị trấn Vân Thủy nhiều năm, thâm căn cố đế, còn Bành Viễn Chinh là người mới, còn chưa quen với tình hình nơi đây. Một Chủ tịch thị trấn mới tới, chỉ trong thời gian một tháng, liền gần như phá vỡ cục diện đã hình thành nhiều năm, làm ran rã quyền lực và trận tuyến đồng minh của ông ta, có thể nói, Hách Kiến Niên đã thua thê thảm!
Trận giao phong quyết liệt trong phòng hội nghị hôm nay, một khi truyền ra ngoài, sẽ làm thị trấn Vân Thủy chấn động không nhỏ. Dự thính hội nghị, cán sự Vương Tân Diễm có phần không tin nổi vào hai mắt của mình. Ngay trước mắt cô, một người quyền uy mạnh mẽ và chuyên quyền độc đoán như Hách Kiến Niên, bị một người trẻ tuổi chân ướt chân ráo mới tới, "đánh" cho một trận không kịp vuốt mặt!
Bành Viễn Chinh lời nói hời hợt mà chặt chẽ, nhẹ nhàng phản công Hách Kiến Niên, thuận thế thoát khỏi cái bẫy mà ông ta giăng ra cho hắn.
-Nói ngắn gọn, công tác an toàn sẽ là một trong các công tác mà tôi là Chủ tịch thị trấn phải phụ trách. Đương nhiên tôi sẽ luôn quan tâm, theo dõi vấn đề này, nhưng là với sự hỗ trợ của đồng chí Phó chủ tịch thị trấn Chử Lượng, người vốn được phân công phụ trách công tác an toàn, như vậy là khá thỏa đáng.
Bành Viễn Chinh nói xong, nhẹ nhàng cười:
-Tốt lắm, đều là công tác, tất cả mọi người đều xuất phát từ công tâm, không cần thiết cãi nhau không vui!
Vi Minh Hỉ gật đầu lia lịa:
-Đúng vậy, Chủ tịch thị trấn Bành nói rất có lý. Năm kia, ở quận xảy ra vụ nổ mỏ than, không phải mấy lãnh đạo quận đều bị xử phạt sao? Ngay cả Ủy ban nhân dân quận và lãnh đạo chủ chốt quận ủy đều bị Thành ủy nghiêm khắc cảnh cáo. Cho nên, công tác an toàn, bất kể là do ai quản lý cụ thể, các lãnh đạo chúng ta đều không tránh khỏi phải gánh vác trách nhiệm!
Lý Tuyết Yến cũng lạnh lùng cười, tiếp lời Vi Minh Hỉ:
-Lúc trước tôi đã có nói qua với Bí thư Hách về chuyện này, giao Chủ tịch thị trấn Bành phụ trách công tác an toàn vừa không hợp với lẽ thường, vừa không có lợi cho việc triển khai công tác của chính quyền. Việc này mà truyền ra, cũng sẽ khiến người ta chê cười! Như thế nào, mà bộ máy lãnh đạo mười người của thị trấn chúng ta, lại để Chủ tịch thị trấn đích thân phụ trách công tác an toàn?
Lúc này, Quý Kiến Quốc đột nhiên cười khan một tiếng, nói xen vào:
-Tôi cũng hiểu được lời nói của Chủ tịch thị trấn Bành rất đúng sự thật. Bí thư Hách, giao công tác cụ thể cho Chủ tịch thị trấn Bành là không thích hợp, sức lực mỗi người có hạn, xuất phát từ sự suy xét cho tình hình chung, tôi đề nghị phương án công tác không thay đổi, vẫn là đồng chí Chử Lượng phụ trách!