Cao Quan

Chương 162 :

Ngày đăng: 00:55 20/04/20




-Chúng tôi muốn gặp Chủ tịch thị trấn Bành!



-Diện tích bồi thường quá nhỏ, ít nhất phải gấp đôi, bằng không chúng tôi nhất định không đáp ứng!



-Thị trấn còn phải trợ cấp cho chúng tôi, tôi nghe nói thị trấn khác giải phóng mặt bằng, đều có trợ cấp, mỗi mét vuông trên dưới một trăm tệ!



-Hơn nữa, trong lúc cải tạo và xây dựng thêm, tổn thất do chúng tôi phải ngừng kinh doanh, ai sẽ bồi thường? Thị trấn không thể không có ý kiến!



Mấy chục người mồm năm miệng mười nhao nhao ồn ào, trong số đó vừa có người là hộ buôn bán, cũng có người là hộ nông dân phụ cận, thấy có người dẫn đầu, muốn nhân cơ hội đòi hỏi thêm quyền lợi.



Sau khi tin thị trấn muốn cải tạo và mở rộng phố buôn bán, có người thậm chí xây thêm mấy gian phòng sơ sài phía trước và phía sau nhà, nhằm tăng phần diện tích được chuyển đổi sau khi phố buôn bán được cải tạo xong.



Chưa hết, có người còn làm một cái lán trên mái nhà, nói đó là lầu một nhà mình, để được tăng gấp đôi diện tích bồi thường.



Theo phương án cải tạo, mỗi mặt bằng nông hộ, thương hộ và cửa hàng được bồi thường với tỉ lệ gấp rưỡi về diện tích, không có tiền trợ cấp. Nói cách khác, 100 mét vuông sẽ được đổi lấy 150 mét vuông nhà ở và mặt bằng. Mức bồi thường này không thấp, so với điều kiện kinh tế lúc đó.



Mấy ngày nay Cổ Lượng đã đạt được thỏa thuận với những hộ dân trong khu phố này, chỉ còn chuẩn bị ký kết hợp đồng giải phóng mặt bằng nữa thôi. Nhưng không biết vì sao, chiều nay đột nhiên họ lại tới đây, lật lọng, đề xuất phải tăng diện tích bồi thường và yêu cầu trợ cấp một cách vô lý.



Một đám đông vây quanh trong ngoài văn phòng của Lý Tuyết Yến. Tiếng người quá ồn ào, Lý Tuyết Yến vừa sốt ruột vừa tức, đầu như muốn nổ tung.



Rốt cuộc Cổ Lượng cũng không kìm nổi, y nổi giận hét lớn một tiếng:



-Im miệng hết đi! Các người coi Ủy ban nhân dân thị trấn là cái chợ sao?



Phương án bồi thường cho việc cải tạo và mở rộng đều đã lấy ý kiến của các người. Lúc trước, các người đã đồng ý, bây giờ lại chạy đến đây làm ồn! Ầm ĩ cái gì? Tôi nói cho các người biết, các yêu cầu vô lý của các người, Uỷ ban nhân dân thị trấn không thể đáp ứng!



Mau quay về đi, ở đâu thì về chỗ đó!



Cổ Lượng phẫn nộ phất phất tay.
Cổ Lượng thở ra, giơ ngón tay cái về phái Bành Viễn Chinh:



-Chủ tịch thị trấn Bành, cậu thật sự là cao tay! Nói nhẹ nhàng mấy câu, liền đuổi bọn họ đi hết, thật tôi và Bí thư Tuyết Yến nói khô cả họng cả buổi cũng không làm gì được!



Bành Viễn Chinh cười ha hả:



-Làm công tác quần chúng, đôi khi cũng cần linh hoạt, thay đổi một cách mềm dẻo, không thể cứ giải thích một bề được. Bọn họ chính là được voi đòi tiên, vậy thì nói thẳng với bọn họ, thị trấn không làm dự án này nữa, bọn họ sẽ hết hùng hùng hổ hổ ngay thôi!



Cải tạo và mở rộng khu phố đó, người được hưởng lợi nhiều nhất là bọn họ. Nếu bị cấm kinh doanh, người bị thiệt hại nhiều nhất là bọn họ! Để cho bọn họ tính thiệt hơn về khoản này, bọn họ sẽ không còn tính toán kiểu cò con nữa! Tuy nhiên, chúng ta cũng không thể thiếu cảnh giác, đồng chí Cổ Lượng, ngày mai anh triệu tập đại hội tất cả hộ công thương và hộ nông giải thích rõ ràng quan hệ lợi hại trong đó cho họ nghe, nói thẳng với bọn họ, nếu lại có người cố tình gây sự, dự án này đình chỉ, không làm nữa.



Cổ Lượng gật đầu:



-Được, Chủ tịch thị trấn Bành, tôi sẽ làm ngay.



Cổ Lượng đi rồi, Lý Tuyết Yến quay lại nhìn Bành Viễn Chinh một lát, đột nhiên cười hì hì:



-Viễn Chinh, không ngờ là anh lại có khả năng diễn xuất trời cho, nếu như đi làm diễn viên, nhất định nổi như cồn!



Bành Viễn Chinh mỉm cười không nói, trong lòng thầm nhủ: về ý nghĩa nào đó, làm quan và làm diễn viên, thật đúng là có điểm giống nhau. Có một số thời điểm, làm quan mà không diễn là không được (sic!)



-Ý thức của người dân có phần hơi thấp, nhất là ở nông thôn, từ từ rồi anh sẽ biết.



Lý Tuyết Yến sâu kín thở dài nói.



-Tuyết Yến, thật ra, có nhiều lúc, không phải ý thức của người dân thấp, mà là trình độ công tác của chúng ta thấp! (1)



(1) Giá như cán bộ, công chức Việt Nam nào cũng nghĩ được như thế này!