Cao Quan
Chương 243 : Lấy lãnh đạo ra hù tôi à?
Ngày đăng: 00:56 20/04/20
Cố Khải Minh mừng rỡ, cười ha hả.
- Tốt, đồng chí Viễn Chinh, cậu làm rất khá. Việc đàm phán này thành công đối với sự phát triển kinh tế ở quận là một sự thúc đẩy rất lớn. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn
- Bí thư Tần, tôi thấy ở quận cũng nên ra mặt làm một nghi thức ký ước, phối hợp với công tác quận, tuyên truyền đưa tin một chút.
Cố Khải Minh mỉm cười, quay đầu nhìn Tần Phượng.
Tần Phượng thản nhiên cười:
- Cũng đúng. Đây cũng được coi là một trong những trọng điểm của quận. Quận ra mặt tổ chức hoạt động cũng là tình lý bên trong. Lấy Quận ủy xử lý tổ chức là chính, đồng chí Viễn Chinh, thị trấn mọi người phối hợp một chút.
Bành Viễn Chinh nhìn bộ dạng không mặn không nhạt của Tần Phượng, trong lòng không khỏi cười lạnh. Cái gì mà "coi như là"? Đây chính là hạng mục đầu tư lớn nhất của khu Tân An trong hai năm vừa qua. Cô còn già mồm cãi lão gì nữa?
Cố Khải Minh ánh mắt căm tức. Y còn chưa kịp nói cái gì thì Tần Phượng đã không ngờ đoạt trước một bước, đem Quận ủy ra. Quận ủy tổ chức hoạt động chẳng khác nào quận ủy chủ đạo.
Nhưng Cố Khải Minh nhớ đến Tần Phượng sắp lên chức rời khỏi. Dù sao thì cũng phải đi. Ở thành phố đã sớm truyền ra tin tức, nói Tần Phượng sẽ làm Phó Chủ tịch thành phố. Một khi đã như vậy, mặc kệ là quận ủy xử lý hay là UBND quận xử lý. Mặc kệ là ai chủ đạo thì đều là chiến tích của Chủ tịch quận y. Nghĩ như vậy, Cố Khải Minh tâm tình cũng cân bằng hơn.
Y mỉm cười:
- Quận ủy và UBND quận dẫn đầu, thị trấn Vân Thủy phối hợp. Bí thư Tần, tôi thấy không bằng rèn sắt khi còn nóng. Hãy gọi Thì Đại Kiến và Mạc Xuất Hải đến để chúng ta an bài một chút chuyện. Tốt nhất là nên tranh thủ cuối tháng này cử hành.
Tần Phượng thấy Cố Khải Minh không có phản đối ý kiến của mình thì cảm thấy mỹ mãn dựa vào sofa, không chút để ý cười nói:
- Được, bảo lão Mạc và lão Thù đến đây. Đồng chí Tiểu Lâu phối hợp. Tôi ra mặt báo cáo với thành phố một chút, xem có thể mời lãnh đạo thành phố đến tham dự hoạt động hay không?
"Lễ ký kết hợp tác giữa khu Tân An và Tập đoàn Tín Kiệt về việc xây dựng khu sản nghiệp xí nghiệp chế tạo máy móc". Phía dưới còn có câu "Quận ủy Tân An, UBND Tân An".
Bành Viễn Chinh trầm ngâm một chút, quay đầu nhìn Tạ Hồng Vệ:
- Phó chánh văn phòng Tạ, biểu ngữ như vậy hình như không có thích hợp?
Tạ Hồng Vệ ngẩn ra, đi tới thản nhiên nói:
- Như thế nào là không thích hợp?
- Sự kiện này diễn ra là giữa thị trấn Vân Thủy và tập đoàn Tín Kiệt. Mà trong hội nghị ký kết hiệp nghị, có phải hay không cũng nên ghi đằng sau khu Tân An là thị trấn Vân Thủy? Chúng tôi dù sao cũng là người hợp tác, ít nhiều cũng có sự xuất hiện?
Bành Viễn Chinh giọng nói tuy rằn rất ôn hòa, nhưng mơ hồ đã hiện ra sự bất mãn.
Tạ Hồng Vệ thấy Bành Viễn Chinh mất hứng liền lơ đễnh cười, khoát tay nói:
- Chủ tịch thị trấn Tiểu Bành, hạng mục này của thị trấn các người không phải là hạng mục của quận sao? Hơn nữa nó còn được liệt vào một trong những công trình trọng điểm khu Tân An trong năm nay. Quận tổ chức hoạt động, mà lại xuất hiện tên thị trấn Vân Thủy của các người quả thật không thích hợp.
- Tôi đã báo cáo qua với Chánh văn phòng Thì và Bí thư Tần, và các lãnh đạo cũng đều đồng ý.
"Lấy lãnh đạo ra hù tôi à?" Bành Viễn Chinh trong lòng cười lạnh, ánh mắt trở nên có chút linh hoạt, sắc bén hẳn lên:
- Tôi trước đây đã báo cáo với Chủ tịch quận Cổ và Bí thư Tần, đơn giản là đem hoạt động ký kết của của thị trấn chúng tôi đặt ở quận. Nhưng mặc kệ hình thức hoạt động như thế nào, chúng tôi thủy chung vẫn là người hợp tác. Điều này không có bất luận điều gì thay đổi.