Cao Quan
Chương 244 : Cầm lông gà làm lệnh tiễn
Ngày đăng: 00:56 20/04/20
Nghe lời nói của Bành Viễn Chinh có chút cứng rắn, mạnh mẽ, Tạ Hồng Vệ không kìm nổi cười lạnh một tiếng:
- Chủ tịch thị trấn Bành, cậu nói vậy là không được. Cái gì thị trấn chúng tôi? Thị trấn Vân Thủy không phải thuộc về quận sao? Cậu không phải là cán bộ của quận sao? Chẳng lẽ cậu còn muốn ăn riêng một mình? Dựa theo lý giải của tôi, hạng mục này chính là hạng mục trọng điểm của quận đặt ở thị trấn Vân Thủy của các người.
Bành Viễn Chinh đuôi lông mày nhướng lên, trong lòng có chút không kiên nhẫn nói:
- Phó chánh văn phòng Tạ, lời này tôi thấy nghe không lọt. Anh nếu muốn vì quận nâng cao quan điểm thì tôi cũng không có cách nào. Được rồi, Phó Chánh văn phòng Tạ, anh đang bận, tôi còn có việc đi trước.
Bành Viễn Chinh khẽ gật đầu rồi xoay người rời đi.
Tạ Hồng Vệ nhìn theo bóng dáng của Bành Viễn Chinh, khóe miệng không kìm nổi có chút cười lạnh. Y thầm nghĩ "Cậu chỉ là một Chủ tịch thị trấn nho nhỏ, muốn cùng Bí thư Quận ủy và Chủ tịch quận tranh công à? Chẳng phải là tự tìm đường chết? Cho dù là hạng mục này là do cậu tiến cử, nhưng thì sao? Lãnh đạo nếu muốn đặt ở quận, thì phải là ở quận".
Bành Viễn Chinh vốn không muốn so đo, nhưng khi đi vào hội trường lại thấy như vậy. Hơn nữa thái độ của Tạ Hồng Vệ như thế quả thật khiến cho y phải tức giận.
Hắn bước xuống lầu thì đụng phải Tần Phượng và Thì Đại Kiến.
Bành Viễn Chinh không có dừng lại, mà vội xuyên qua một bên đường đến bãi giữ xe, trực tiếp bảo lái xe rời khỏi.
Tần Phượng và Thì Đại Kiến một trước một sau bước xuống xe. Thì Đại Kiến quay đầu nhìn lướt qua, cười nói:
- Bí thư Tần, hình như là Bành Viễn Chinh?
Tần Phượng ồ lên một tiếng.
Thì Đại Kiến lại nói:
- Xem ra, vị Chủ tịch trẻ tuổi này của chúng ta đã đến hội trường xem qua. Bí thư Tần, chúng ta cũng vào xem đi.
Thì Đại Kiến trong lòng có chút kinh ngạc. Dựa theo thường quy trong quan trường, Bành Viễn Chinh nhìn thấy xe của lãnh đạo, theo lý nên hướng lãnh đạo chào hỏi, nhưng hắn không ngờ ngênh ngang bỏ đi, sắc mặt có chút âm trầm. Hắn dường như đã đoán được cái gì.
Hai người cùng với Thẩm Ngọc Lan bước vào thang máy, đi lên tầng cao nhất. Tạ Hồng Vệ đi ra, cười nói:
- Bí thư Tần, Chánh văn phòng Thì. Hội trường đều được bố trí xong, xin lãnh đạo kiểm tra qua một chút.
Tần Phượng cười:
- Ừ, lão Thì, chúng ta vào xem đi.
- Tạ Hồng Vệ, ngày mai Phó chủ tịch thành phố Mạnh sẽ đến tham dự hoạt động. Ngoài ra còn có Hội đồng nhân dân thành phố, Mặt trận tổ quốc thành phố và những lãnh đạo bộ môn trực thuộc thành phố. Ngày mai ai ngồi trên đài chủ tịch, danh sách tôi sẽ thảo luận lại với anh một chút.
Tần Phượng vừa đi vừa nói.
- Tôi hiểu rồi, xin Bí thư Tần yên tâm. Tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ lãnh đạo đã giao.
Tạ Hồng Vệ kính cẩn nói.
Tạ Hồng Vệ cùng Tần Phượng và Thì Đại Kiến ở hội trường xem xét. Đối với việc Tạ Hồng Vệ an bài hội trường, Tần Phượng khá hài lòng.
- Vâng, thưa Phó bí thư Lý. Để tôi đi tìm Chủ tịch thị trấn Bành.
Lý Tân Hoa rời khỏi, theo bản năng mà liếc mắt nhìn cửa phòng làm việc của Bành Viễn Chinh, thấy Bành Viễn Chinh nhẹ nhàng mở ra. Bành Viễn Chinh đứng ở cửa hướng cô phất tay.
Lý Tân Hoa che miệng cười, khẩn trương trở về văn phòng của mình, gọi điện thoại.
- Lãnh đạo, anh đây là….
- Lát cô nói với anh ta, nói tôi đang ở nông thôn thăm viếng cán bộ lão thành có hoàn cảnh khó khăn, rồi sau đó sẽ trực tiếp đến thành phố.
- Vâng, thưa lãnh đạo.
Lý Tân Hoa đồng ý, sau đó ngồi ở văn phòng xem báo. Một lát sau, mới mở cửa văn phòng Lý Tuyết Yến cười nói:
- Phó bí thư Lý, tôi vừa rồi liên hệ được với Điền Minh. Điền Minh nói Chủ tịch thị trấn Bành đang ở trong thôn thăm viếng hai cán bộ lão thành có hoàn cảnh khó khăn. Sau khi xong sẽ trực tiếp trở về thành phố vì trong nhà có việc.
Lý Tuyết Yến còn chưa lên tiếng thì Tạ Hồng Vệ lập tức đứng dậy vội vàng nói:
- Tôi trở về thành phố tìm cậu ấy đây.
Đi tới cửa, y đột nhiên quay đầu lại cười khổ nói:
- Phó bí thư Tuyết Yến, nhà của Chủ tịch thị trấn Bành ở chỗ nào? Số điện thoại ở nhà là số mấy? Không được, cô cho tôi số điện thoại ở nhà để tôi gọi cậu ấy trước.
Tạ Hồng Vệ cuối cùng không tìm được Bành Viễn Chinh, bất đắc dĩ quay về quận. Khi Tạ Hồng Vệ vừa đi, Lý Tuyết Yến lập tức bước vào văn phòng Bành Viễn Chinh nhíu mày nói:
- Viễn Chinh, anh đang làm cái gì vậy? Tạ Hồng Vệ đến tìm anh, sống chết gì anh cũng không gặp? Anh ta nói Bí thư quận ủy Tần có chỉ thị quan trọng.
- Cái gì là chỉ thị quan trọng? Nếu quả thật là có chỉ thị quan trọng thì Bí thư Tần sao không trực tiếp tìm tôi? Cầm lông gà mà làm lệnh tiễn? Muốn hù dọa ai à?
Bành Viễn Chinh cười lạnh một tiếng:
- Tôi tô son điểm phấn cho bọn họ, bọn họ lại đá tôi một cú. Thật là buồn cười. Cái tên Tạ Hồng Vệ đó chó cậy gần nhà gà cậy gần chuồng, chẳng phải là thứ tốt. Tôi mặc kệ anh ta.
- Tuyết Yến, ở nhà tôi thật sự có chút việc. Tôi đi trước đây. Nếu ở quận có gọi điện tìm tôi thì bảo họ gọi điện thoại đến nhà tôi đấy.
Bành Viễn Chinh nói xong liền đứng dậy rời khỏi.
Lý Tuyết Yến nhíu mày, nhưng cũng không nói gì.
Tạ Hồng Vệ quay trở lại quận, hướng Thì Đại Kiến nói rằng không có tìm được Bành Viễn Chinh, đang suy nghĩ biện pháp liên hệ. Thì Đại Kiến rất bất mãn, nhưng cũng chỉ có thể nói thật với Tần Phượng.
Trong điện thoại, Tần Phượng im lặng không nói. Thật lâu sau mới thản nhiên nói:
- Các người không cần liên hệ với hắn, để tôi đến tìm hắn.