Cao Quan

Chương 252 : Thân phận chấn động (2)

Ngày đăng: 00:56 20/04/20




- Tôn trưởng đích tôn Phùng gia….?



Gói thuốc lá trên tay Hoàng Đại Long rơi xuống bàn làm việc, ánh mắt khiếp sợ, rồi lại chợt mừng như điên không gì sánh kịp.



Cháu rể của Phùng gia cũng đủ dọa người, nhưng không ngờ lại còn là cháu đích tôn của Phùng gia.



Hoàng Đại Long có nằm mơ cũng không ngờ có chuyện như vậy.



Thật lâu sau, trạng thái kích động của y mới từ từ bình phục trở lại. Y đột nhiên kinh ngạc nói:



- Tống Quả, nếu Viễn Chinh thật sự là trưởng tôn của Phùng gia, thì làm sao có thể cùng với Phùng Thiến Như…?



- Phùng Thiến Như chỉ là con gái nuôi của Chủ nhiệm Phùng. Tuy nhiên, đây là điều kiêng kị, anh tốt nhất là nên để trong lòng, vạn lần không được nói ra ngoài. Đại Long, tôi nói thật với anh, Viễn Chinh có thể đồng ý cho tôi đem chuyện của cậu ta nói cho anh biết chính là cậu ấy đã thật sự xem anh là bạn. Tôi hy vọng anh đừng làm cho cậu ấy thất vọng.



- Tống Quả, anh còn chưa hiểu rõ tôi đấy thôi. Được rồi, bí mật này tôi sẽ bảo vệ đến cùng, ngay cả ba tôi cũng không nói.



Hoàng Đại Long bỗng nhiên đứng dậy, vỗ ngực.



Tống Quả mỉm cười. Y dĩ nhiên là hiểu rõ Hoàng Đại Long. Tuy con người Hoàng Đại Long có chút lỗ mãng và cố tật của nhà giàu mới nổi, nhưng nói lời nào chắc lời nấy, rất có nghĩa khí và hứa hẹn, rất đáng để tín nhiệm.



- Không, anh nên nói với ba anh, nhưng vẫn phải giữ bí mật.



Tống Quả phất tay. Y biết Hoàng Bách Thừa là hạng người cáo già, loại chuyện như thế này, ông ta so với ai khác đều sẽ giữ bí mật kín hơn.



Hoàng Đại Long vẫn đứng ở một chỗ, do dự nói:



- Tôi có thể nói chuyện này cho ba tôi?



- Tuy nhiên, Tống Quả, có chút chuyện tôi cần phải nói trước. Tôi thừa nhận, tôi ngay từ đầu kết giao với Viễn Chinh là có mục đích. Cả với anh cũng vậy. Nhưng sau này chúng ta trở thành bạn với nhau. Tôi hiện tại kết giao với Viễn Chinh cũng không phải là vì thân phận của cậu ta. Cậu ta có bối cảnh tốt như vậy, tôi đương nhiên cảm thấy mừng cho cậu ấy. Nhưng tôi cũng không muốn giữa chúng ta trộn lẫn nhiều nhân tố lợi ích như vậy.



Hoàng Đại Long thái độ rất nghiêm túc.



Y rất ít khi thật sự nói nghiêm túc như vậy.



- Yên tâm đi, nếu Viễn Chinh không xem anh là bạn, thì cậu ấy sẽ không đồng ý cho tôi nói điều này với anh. Về phần ba của anh, Đại Long à, có một số việc anh cũng hiểu, không phải chúng ta có thể khống chế được.




- Anh Viễn Chinh, hãy buông oán khí trong quá khứ đi. Tất cả đều đã trôi qua. Coi như là vì cô mà anh nên đi.



- Được rồi, Thiến Như, chúng ta đi một chuyến.



Bành Viễn Chinh trước mắt lại hiện lên gương mặt có chút tiều tụy của Mạnh Lâm, trong lòng thở dài. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL



Hai người ăn mặc chỉnh tề rồi leo lên xe.



Ở ngoài cửa của Mạnh gia, Bành Viễn Chinh chậm chạp không chịu tiến lên gõ cửa. Phùng Thiến Như cười khổ, liền chủ động tiến lên, ấn chuông cửa Mạnh gia.



- Ai vậy?



Bành Viễn Chinh nghe ra là thanh âm của Mạnh Hiểu Quyên.



Mạnh Hiểu Quyên tuy rằng đã kết hôn, nhưng bởi vì cô và chồng là An Gia Lượng tạm thời chưa có nhà ở, nên đành ở tạm tại lầu hai Mạnh gia.



Mạnh Hiểu Quyên mở cửa, liếc mắt một cái liền thấy một cô gái dung mạo tuyệt vời, tuổi so ra còn trẻ hơn mình thì ngẩn ra. Nhưng cô lập tức nhìn thấy Bành Viễn Chinh, thì mới xấu hổ cười nói:



- Em họ Viễn Chinh, em đến rồi à, mau mời vào.



- Vị này chính là….?



- Xin chào, chị là chị họ Hiểu Quyên? Em là Phùng Thiến Như.



Phùng Thiến Như tao nhã cười.



Mã Hiểu Yến vừa nghe nói là người của Phùng gia, trong lòng giật mình, khẩn trương quay đầu lại gọi to một tiếng:



- Mẹ, em họ Viễn Chinh đến đấy.



Mạnh Hiểu Quyên từ nơi mẹ mà biết được thân thế đích thật của Bành Viễn Chinh, càng hiểu cô gái xinh đẹp trước mặt này là công chúa của Phùng gia, và chính là vị hôn thê của em họ mình. Cô luôn mãi nói lời cảm ơn khi nhận quà tặng của Mạnh Lâm. Vốn định giữ Bành Viễn Chinh ở lại lâu hơn, nhưng hắn ngồi chưa đến mươi phút đã đứng dậy cáo từ.



Thái độ của Bành Viễn Chinh vẫn lãnh đạm như trước. Nhưng đối với Mạnh gia thì xem như đã là một sự tiến bộ lớn rồi.