Cao Quan
Chương 308 : Tiên lễ hậu binh
Ngày đăng: 00:57 20/04/20
Tân An, thị trấn Vân Thủy.
Trịnh Anh Nam một mình lái chiếc xe Mercedes Benz màu đen của mình vào trong cơ quan thị trấn. Cô nhẹ nhàng bước xuống xe, bước đến chào hỏi một cán bộ phía trước:
- Đồng chí, cho hỏi Chủ tịch thị trấn Bành của anh có ở đây hay không?
Thời đại này, phụ nữ có thể lái được xe khẳng định không phải phụ nữ gia đình bình thường. Vị cán bộ thị trấn liếc nhìn Trịnh Anh Nam, cười nói:
- Bí thư Bành đang ở đây. Xin hỏi cô là…?
- Tôi từ tập đoàn dệt Phong Thái, tới tìm Chủ tịch thị trấn Bành. Ồ hiện tại là Bí thư Bành rồi à?
Trịnh Anh Nam kinh ngạc nói.
- Ừ, quận ủy ngày hôm qua đã đến bổ nhiệm. Chủ tịch thị trấn Bành đã được bổ nhiệm là Bí thư Đảng ủy thị trấn.
Vị cán bộ cười, giương tay chỉ vào ký túc xá:
- Cô lên tìm Bí thư Bành đi.
Trịnh Anh Nam mỉm cười, trong lòng cảm thấy có chút bất ngờ. Chị họ mình đến tỉnh thăng quan, không nghĩ tới, Bành Viễn Chinh cũng vào lúc này mà thăng quan. Tuy rằng Bí thư Đảng ủy thị trấn cùng cấp với Chủ tịch thị trấn, nhưng người ngoài xem ra, từ Chủ tịch thị trấn đến Bí thư Đảng ủy cũng là một sự lên chức.
Trịnh Anh Nam đến trước cửa phòng Bành Viễn Chinh, vừa muốn gõ cửa thì nghe được bên trong có tiếng nói chuyện thì đứng một bên chờ.
Giờ phút này, trong phòng làm việc của Bành Viễn Chinh, Phó bí thư Đảng ủy thị trấn, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Chử Lượng và Đồn trưởng đồn công an Phó Thái Hà đang báo cáo công tác.
Chử Lượng được phân công quản lý Đảng và quần chúng. Tuy rằng vụ án đề cập đến vị hôn thê của Bành Viễn Chinh, nhưng lại phát sinh trong nội hạt thị trấn Vân Thủy. Phó Thái Hà cảm giác có chút không chính xác nên tìm Chử Lượng thương lượng. Chử Lượng cũng không dám hạ quyết đoán, liền lôi Phó Thái Hà đến tìm Bành Viễn Chinh.
- Bí thư Bành, dựa theo quy định của pháp luật, hành vi của Trương Thu Cúc là ác liệt, tình tiết nghiêm trọng, đủ tiêu chuẩn để cân nhắc mức hình phạt. Về phần An Gia Ung, tình tiết thì nhỏ, chỉ tạm giam hành chính, phạt tiền một ngàn.
Phó Thái Hà kính cẩn cười nói:
Người của tập đoàn An Lập từ một chiếc xe khách nhảy xuống, vừa muốn chạy tới ngăn Bành Viễn Chinh, nhưng lại bị ánh mắt của An Gia Bình ra hiệu dừng lại. Y hôm nay đến tìm Bành Viễn Chinh ngả bài, tự nhiên là chuẩn bị tiên lễ hậu binh.
Bành Viễn Chinh đi đến cửa phòng chính Đảng, hướng Lý Tân Hoa bên trong vẫy tay nói:
- Tân Hoa, cô ra đây một chút.
Lý Tân Hoa lên tiếng trả lời, cười nói:
- Lãnh đạo, anh tìm tôi.
- Ừ, Tân Hoa, cô xem, về sau cơ quan chính quyền thị trấn chúng ta không thể tùy tiện để cho người không phận sự và xe cộ tự tiện ra vào. Chúng ta nơi này là một bậc Đảng ủy chính quyền chứ không phải cái chợ. Ai muốn tới thì tới, muốn đi là đi sao được?
Bành Viễn Chinh phất tay:
- Hãy nghĩ biện pháp lập ngay trạm canh cổng. Cô bắt tay vào làm chuyện này đi.
Lý Tân Hoa ngẩn ra, rồi nhìn lướt ra ngoài, thấy trong sân có hai chiếc xe đậu lại, trên lầu lại đi tới vài người xa lạ liền khẩn trương đáp ứng, rồi quay đầu ra hiệu Điền Minh ngăn đám người này lại.
Bành Viễn Chinh gật đầu, bước trở về văn phòng của mình.
Ba người Điền Minh ngăn chặn ngay chỗ cầu thang, thấy có một người mặc áo màu đen, đeo kính râm đang chậm rãi lên lầu, đi theo đằng sau là hai người thì nhíu mày hỏi:
- Các người là người nơi nào? Nơi này là cơ quan chính quyền thị trấn, người không phận sự miễn vào.
An Gia Bình tháo kính xuống, liếc mắt nhìn Điền Minh, nhẹ nhàng nói:
- Tôi họ An, là Phó chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn An Lập. Tôi hôm nay đến tìm Chủ tịch thị trấn Bành của các người có việc.
Điền Minh là người thông minh. Ngăn những người này lại chính là Bành Viễn Chinh không muốn gặp họ. Hơn nữa, người này tự xưng là họ An, người của tập đoàn An Lập, khẳng định là vì mẹ ccon Trương Thu Cúc ở đồn công an mà đến.