Cao Quan

Chương 309 : Điểm mấu chốt

Ngày đăng: 00:57 20/04/20




Điền Minh lạnh lùng nói:



- Bí thư Bành của chúng tôi đi họp ở thành phố. Anh hôm khác lại đến.



An Gia Bình ngạo mạn và coi thường, không thèm để ý đến Điền Minh, thản nhiên nói:



- Anh làm cán bộ chính phủ, sao lại có thể ăn nói bừa bãi như vậy? Tôi vừa rồi rõ ràng còn thấy tận mắt Chủ tịch thị trấn Bành của các người lên lầu, như thế nào lại đến thành phố họp? Chẳng lẽ anh ta có thuật phân thân?



Điền Minh nhất thời nghẹn lại, rồi chợi lạnh lùng nói:



- Lãnh đạo của chúng tôi công tác bề bộn. Nếu như anh không có hẹn trước thì mời anh lần sau lại đến.



An Gia Bình tuy là khiêm tốn cầu người, tiên lễ hậu binh, nhưng vừa rồi y chào Bành Viễn Chinh nhưng hắn lại không để ý tới. Mà lần này Bành Viễn Chinh lại bày mưu đặt kế khiến nhân viên công tác ngăn trở, nên sự lo lắng trong lòng dần dần chuyển hóa thành lửa giận, cười lạnh nói:



- Chủ tịch thị trấn Bành thật sự là cao giá quá nhỉ? Một Chủ tịch thị trấn mà muốn bằng một Chủ tịch thành phố, muốn gặp còn cần phải hẹn trước? Công bộc của nhân dân, cán bộ thị trấn các người là vì nhân dân mà phục vụ sao?



Nói xong, An Gia Bình tiếp tục mang theo nhân viên lên trên lầu.



Điền Minh nóng nảy:



- Anh làm gì đó? Dẫn người tấn công cơ quan chính quyền sao?



- Muốn hù dọa người khác à? Bộ tưởng tôi là đống bùn chắc? Tôi đến chỉ để gặp Chủ tịch thị trấn các người thôi.



An Gia Bình căm tức đẩy Điền Minh:




Bành Viễn Chinh nhíu mày. Nếu không e dè thân phận thì hắn đã sớm cho An Gia Bình một cước rồi. Hắn tránh qua một bên, khiến An Gia Bình hụt chân ngã nhào xuống đất.



Hai tên vệ sĩ mặc áo đen xông tới, còn chưa kịp dừng bước chân thì đã bị Bành Viễn Chinh tung ra chiêu "Tứ lạng bạt thiên cân", thừa cơ hội ngã mình xuống mặt đất. Cho nên đám người Điền Minh không kịp phản ứng.



Bành Viễn Chinh luyện công phu nhiều năm như vậy, giờ phút này lại tái sinh ở thân thể thanh niên khỏe mạnh. Mà hai tên vệ sĩ của An Gia Bình tuy gọi là vệ sĩ nhưng thật ra chỉ là hai quân nhân vừa xuất ngũ, chẳng có tài cán gì. Chỉ cậy mình mạnh nhưng luận về kỹ xảo thì không thể là đối thủ của Bành Viễn Chinh.



Bành Viễn Chinh tiến lên hung hăng đá vào chân của An Gia Bình hai cái, rồi hướng đám người Điền Minh phất tay, quát to:



- Hướng Quận ủy và UBND quận báo có người tấn công chính quyền đảng ủy thị trấn. Báo cảnh sát và bảo người của đồn công an nhân dân lại đây.



Bành Viễn Chinh thản nhiên bước xuống lầu. Đám người Điền Minh thì lại thì thấy ba người An Gia Bình đang rên rỉ đứng dậy, rồi lại nhìn theo bóng dáng cao ngất của Bành Viễn Chinh, thì trên trán không khỏi đổ mồ hôi. Vị lãnh đạo của mình thật là quá mạnh. Không ngờ còn có công phu trong người.



Tấn công cơ quan chính quyền Đảng ủy, ý đồ hành hung và phá hư trật tự làm việc của chính quyền, tính chất sự việc rất nghiêm trọng. Vấn đề mấu chốt ở chỗ, An Gia Bình không chỉ đi một người, mà còn chủ động tấn công Bành Viễn Chinh, không để ý đến lời khuyên can.



Ba người An Gia Bình bị người của đồn công an thị trấn Vân Thủy mang đi, mà Lý Tuyết Yến cũng đại diện cho Đảng ủy thị trấn Vân Thủy hướng Quận ủy và UBND quận báo cáo. Bí thư Quận ủy Tần Phượng vừa mới từ tỉnh trở về, nhận được tin tức này thì giận tím mặt, lập tức chỉ thị phân cục Công an Tân An chấp pháp hành động, nghiêm khắc xử lý.



Bí thư Quận ủy lên tiếng, khu cục không dám chậm trễ, lúc này thành lập tổ chuyên án, tiến vào thị trấn Vân thủy, tiếp nhận vụ án từ trong tay đồn công an thị trấn, đem An Gia Ung, An Gia Bình và Trương Thu Cúc cùng xử lý.



Tần Phượng ở tỉnh nói chuyện gì với Bí thư Từ Xuân Đình thì không ai biết, nhưng Tần Phượng khi trở lại quận thì rõ ràng làm cho người ta cảm giác, dĩ vãng có chút khác biệt. Tác phong càng thêm quyết đoán.



Mà quyền uy của cô ở quận là vô thượng, gần như chỉ trong một đêm là tạo dựng hẳn lên. Tuy rằng trước đây cô cơ bản đã nắm trong tay đại cục của khu Tân An, nhưng bởi vì có Cố Khải Minh cản tay, có những lĩnh vực không thể luồn tay vào. Nhưng lúc này đây, bởi vì cô sắp đảm nhiệm chức Ủy viên thường vụ thành ủy và là Bí thư Quận ủy nên những gì nắm trong tay không còn trì hoãn.



Một số cán bộ đều chuyển hướng. Mà lãnh đạo quận, thậm chí là lãnh đạo thành phố đều tự mình gọi điện thoại hoặc giáp mặt chúc mừng cô.