Cao Quan

Chương 311 : Tuyệt đối không nhân nhượng!

Ngày đăng: 00:57 20/04/20




Bành Viễn Chinh mỉm cười, bắt tay An Lập Tiết, rồi theo sau vợ chồng Mạnh Hiểu Quyên vào khách sạn.



Vào đến phòng ăn riêng, An Lập Tiết nhún nhường mỉm cười:



- Bí thư Tiểu Bành, cô Phùng, mời ngồi.



An Lập Tiết bất ngờ phát hiện, khi Bành Viễn Chinh vào, hai vợ chồng Mạnh Cường cũng đứng dậy, tươi cười chào đón, trong lòng ông ta không khỏi ngạc nhiên, đôi mắt lóe lên.



- Viễn Chinh, Thiến Như, đến đây!



Mạnh Cường ít nhiều còn dè dặt một chút, bởi vì dù sao ông ta cũng là bề trên và là cám bộ lãnh đạo, trước mặt người ngoài không thể quá mức mất thân phận. Nhưng Trương Mỹ Kỳ thì không để ý nhiều như vậy, bà bước tới nắm chặt tay Phùng Thiến Như, nói chuyện bằng thái độ tha thiết. Thấy cổ tay của Phùng Thiến Như vẫn còn hơi tím bầm, Trương Mỹ Kỳ quay lại nhìn An Lập Tiết, lớn tiếng nói:



- Lão An, bà xã anh cũng quá lỗ mãng, quá kỳ cục! Xem tay của Thiến Như nè! Bầm tím cả!



An Lập Tiết xấu hổ cười khổ, nói:



- Cô Phùng, tôi thay hai mẹ con họ xin lỗi cô, chuyện mạo phạm, xin cô Phùng khoan thứ!



An Lập Tiết hướng về phía Phùng Thiến Như khom người bái một cái.



Phùng Thiến Như là người nhã nhặn, dù sao An Lập Tiết là người đã lớn tuổi, lại cúi đầu xin lỗi cô, cô liền cười nói:



- Thôi đi, đều là chuyện đã qua rồi.



- Không thể nói như vậy! Lão An, đợi Trương Thu Cúc ra ngoài, anh dẫn cô ấy giáp mặt xin lỗi Thiến Như!



Trương Mỹ Kỳ cố ý nói.



An Lập Tiết liên tục gật đầu:



- Đúng, đúng!


- Bí thư Tần..



Bành Viễn Chinh hơi trù trừ một chút, cười nói.



Nghe hắn nói chuyện với Bí thư Tần, Cổ Lượng, Quý Kiến Quốc vội đứng dậy im lặng rời đi, thay hắn đóng cửa phòng làm việc lại.



- Viễn Chinh, vừa rồi Lý Minh Nhiên đã báo cáo với tôi về việc xử lý hai mẹ con An gia…Cậu biết chuyện này chưa? Tôi muốn hỏi ý kiến của cậu một chút.



Dường như Tần Phượng không phát hiện ra sự khác thường trong giọng nói của Bành Viễn Chinh, tiếp tục dịu dàng nói.



Bành Viễn Chinh ồ lên một tiếng, cười:



- Bí thư Tần, chuyện đó chỉ là vấn đề cá nhân, cũng không phải đại sự gì, nếu tôi cứ cứng rắn, chắc chắn sẽ có người sau lưng nói xấu. Cô bảo Cục công an xử lý theo quy định đi, tôi không có ý kiến gì đâu. Nhưng riêng việc An Gia Bình đến trụ sở thị trấn gây rối, nhất định phải nghiêm trị, thái độ của tôi là hết sức rõ ràng!



- Tôi cũng nghĩ như vậy. Được rồi, nếu cậu không có ý kiến, tôi thông báo cho mấy lãnh đạo quận một chút, chuyện này coi như đã định rồi.



Tần Phượng cũng cười, chủ động chuyển đề tài:



- Gần đây cậu và Dệt Phong Thái bàn đến đâu rồi? Có triển vọng hợp tác không?



- Có chứ, Dệt Phong Thái đã đồng ý hợp tác với chúng ta, nhưng lúc nào triển khai hợp tác, còn cần chờ thời cơ chín muồi.



Bành Viễn Chinh cười, cuối cùng không kìm nổi "đùa giỡn" một câu:



- Nghe chừng hôm nay tâm trạng của Bí thư không tệ lắm, xem ra chuyện thăng chức đã chắc chắn, hôm nào tôi lại mời lãnh đạo ăn bữa cơm, chúc mừng lãnh đạo.



- Bành Viễn Chinh…!



Tần Phượng xấu hổ kêu lên một tiếng, gác điện thoại.