Cao Quan
Chương 312 : Chuyện lớn xảy ra
Ngày đăng: 00:57 20/04/20
Tần Phượng cúp điện thoại, có chút xấu hổ nhưng trước mắt lại không kìm nổi hiện lên gương mặt như cười như không của Bành Viễn Chinh. Cô thở dài trong lòng, không còn cảm xúc tức giận nữa mà là sự đau thương vô cùng vô tận.
Tình cảm năm đó bị thương nặng khiến cô sinh ra bài xích đối với đàn ông, thậm chí là căm hận. Cô làm việc trong chốn quan trường, thân là cán bộ lãnh đạo, dưới trướng có vô số cấp dưới xu nịnh thì càng làm cho cô coi thường đàn ông hơn.
Nhưng cô không biết rằng, cánh cửa lòng đã phủ đầy bụi của cô đã lặng yên mở ra, ghi dấu hình ảnh của một chàng thanh niên trẻ tuổi, có chút hống hách, có chút chân thành và cũng có chút bất cần đời. Hắn nhiệt tình, bốc đồng, không có chỗ nào sợ hãi, thậm chí dũng cảm tiến lên, vượt xa những người đồng lứa tuổi, cùng với một sự bí ẩn khiến cho tâm cô phải động.
Tâm động thì tâm động, cô không thể lãng tránh nội tâm của mình.
Trên thực tế, cô là một người phụ nữ thành thục, cũng cần một người đàn ông che chở và chăm sóc.
Nhưng tâm động như vậy lại khiến cô bất đắc dĩ và tuyệt vọng. Cô không ngờ mình yêu Bành Viễn Chinh, chướng ngại không phải ở tuổi tác, chức vị hay cấp bậc mà chính là việc cô đã từng kết hôn, chẳng còn nguyên vẹn. Nó giống như một khối đá lớn đè nặng vào tâm hồn cô khiến cô không thở nổi.
Cô cũng là người phụ nữ dám yêu dám hận. Nếu không thì chẳng sợ Bành Viễn Chinh đã có vị hôn thê mỹ mạo cao quý, cô cũng sẽ không từ bỏ. Nhưng hiện tại, sự tự ti lại quẩn quanh trong lòng cô. Cô đối với khát vọng tình yêu tràn đầy vẻ lo lắng.
Tần Phượng dựa lưng vào ghế, im lặng thật lâu, sâu kín thở dài.
Giờ phút này, cô có một cảm giác hồng nhan bạc phận.
Bành Viễn Chinh xem lại bảng tổng kết công tác toàn năm 1992 của phòng Đảng chính đưa tới. Kỳ thật thì cũng là báo cáo của bộ máy chính đảng trong năm vừa qua. Bành Viễn Chinh nhấc điện thoại gọi Lý Tân Hoa.
Lý Tân Hoa vào cửa, không đợi Bành Viễn Chinh lên tiếng thì đã cười nói trước:
- Lãnh đạo, Chủ tịch Lý nói rằng trong nhà có việc gấp, ông nội bệnh nằm viện nên cô cùng với cha mẹ về quê. Lúc cô ấy đi thì vừa lúc lãnh đạo đang ở ngoài công trường nên bảo tôi nói lãnh đạo một tiếng.
Bành Viễn Chinh ngẩn ra, chợt hỏi:
- Nhà ông bà của đồng chí Tuyết Yến ở đâu? Có nghiêm trọng lắm không? Lát nữa, Tân Hoa cô gọi cho đồng chí Tuyết Yến hỏi thăm một chút. Nếu cần thì bảo người của thị trấn đi hỗ trợ.
Thi Bình thở dài nói:
- Bí thư Bành, dựa theo hiệp nghị và thống nhất an bài của thị trấn thì nhà máy sản xuất đồ điện được xây dựng tại khu sản nghiệp bên cạnh thôn Mộng Sơn. Khi quy hoạch, chúng ta còn nhấn mạnh với bên thi công rằng nhất định không được vi phạm.
- Thời điểm khởi công, tôi và lão Ngô đã rất chú ý vào hiện trường, hoàn toàn không có vi phạm, trung gian còn cách một khoảng sân phơi bỏ không, căn bản không có chiếm đất của bọn họ. Bọn họ đây là cố tình gây sự, mục đích chân chính chỉ sợ…
Thi Bình do dự một chút rồi nhẹ nhàng nói:
- Bên kia cũng dựa vào chế tạo mà làm giàu. Thôn của bọn họ lấy việc sản xuất đồ điện và điện lạnh là chủ yếu. Tập đoàn Tín Kiệt ở chỗ chúng ta xây dựng một căn cứ chế tạo lớn như vậy, khẳng định là một sự tấn công đối với xí nghiệp trong thôn của họ.
Bành Viễn Chinh im lặng gật đầu, phẫn nộ nói:
- Kinh tế thị trường, cạnh tranh là tất nhiên. Những người trong thôn này cũng quá càn rỡ, không ngờ dám tụ tập dân chúng phá tường, làm hư công trình của chúng ta, lại còn dám bắt giữ cán bộ lãnh đạo đảng chính. Quả thật là buồn cười. Đồng Hồng Nghiệp có ra mặt không?
- Không có, người dẫn đầu là con ông ta Đồng Cương.
- Bí thư Bành, đề cập đến hai thành phố cấp ba, có phải là nên báo quận một tiếng?
Thi Bình nhỏ giọng nói.
- Trước không cần nóng vội, cứ xem tình hình trước rồi nói sau.
Bành Viễn Chinh bình tĩnh phất tay, rồi quay đầu ra nhìn cửa kính.
Tâm trạng lúc này cũng hắn không ổn, vốn tưởng rằng công tác kết thúc là có thể bình an mừng năm mới, cũng không lường trước cửa ải cuối cùng của năm lại khó khăn đến như vậy. Nhiễu loạn bên trong vừa mới trấn an được thì khiêu khích bên ngoài lại đến khiến cho người ta không thể yên tĩnh.