Cao Quan

Chương 488 : Người hay đâm thọc

Ngày đăng: 00:59 20/04/20




Mạnh Cường do dự một lát, rồi gọi điện thoại cho Mạnh Lâm, hỏi thăm việc chuẩn bị tiệc cưới của Bành Viễn Chinh vào Thứ Sáu tới.



Theo ý của Mạnh gia, tốt nhất là tiệc cưới tại thành phố, sẽ do Mạnh gia chủ trì tổ chức, Mạnh Cường đại diện Mạnh gia ra mặt, coi như chính thức công khai quan hệ giữa Mạnh gia và Bành Viễn Chinh.



Nhưng Bành Viễn Chinh kiên quyết không chịu, nhất định muốn tổ chức ở huyện Lân.



Mạnh Cường bất đắc dĩ cũng đành phải chấp nhận.



Bành Viễn Chinh vẫn nhấn mạnh với mẹ, đây không phải tiệc bổ sung cho hôn lễ. Hắn công tác ở huyện Lân và Tân An, kết hôn mà không mời khách cũng không thích hợp. Với mục đích liên lạc tình cảm bạn bè, tất cả đều được tổ chức đơn giản, khiêm tốn, đó là nguyên tắc của Bành Viễn Chinh.



- Mạnh Lâm, tiệc cưới của Viễn Chinh tổ chức thế nào? Đến bây giờ cũng không thấy động tĩnh.



Mạnh Cường khẽ cười, nói thêm:



- Anh với anh Cả đang chờ đợi.



- Anh Hai, bây giờ cháu nó đã lớn, nó nói như thế nào thì làm như thế đó đi. Tối hôm qua, nó nói với em, người ở văn phòng huyện giúp nó tổ chức, đặt tiệc ở phòng tiếp đãi của Huyện ủy. Nó cũng không gửi thiệp nhiều, chỉ mời đồng nghiệp, bằng hữu trong thành phố.



Mạnh Lâm cười nói:



- Ngày mốt, đúng 6 giờ chiều mở tiệc, nếu hai anh có thời gian, có thể qua tham dự. Nếu không có thời gian thì thôi vậy.



Mạnh Cường thở dài, nói:



- Mạnh Lâm, anh nhất định phải đi, tại sao anh không đi? Vốn anh muốn tổ chức ở thành phố, anh đích thân mở tiệc, đây cũng là chuyện vui mừng của nhà chúng ta, nhưng đứa cháu này quá quật cường. Thôi, bây giờ nó cũng là cán bộ lãnh đạo, theo ý của nó vậy. Mạnh Lâm, khi nào Viễn Chinh về, em nói với nó, chuyện dự án luyện than cốc, không nên gấp gáp, anh đã lo liệu giúp nó rồi.



Nói xong, Mạnh Cường cúp điện thoại.



Mạnh Lâm gác ống nghe, quay lại nhìn Phùng Thiến Như cười nói:



- Thiến Như, ngày mai con đi làm tóc đi, dù sao cũng phải mặc áo cưới, phải trang điểm!



Phùng Thiến Như cười khổ:
- Được rồi, tiểu Trí, cô đi về trước, tôi hiểu rõ mà. Cô yên tâm, bất cứ ai cố gắng công tác, tổ chức sẽ thấy hết, huyện sẽ không để người trung thực an tâm công tác bị tổn thất!



Về phần những kẻ hay đâm thọt kia, không cần quan tâm tới bọn họ. Công việc là nền tảng, không có công việc, nói gì cũng vô ích!



Thái độ Cung Hàn Lâm trở nên nghiêm túc. Ông ta cảm thấy cô nàng Trí Linh này có tính "châm ngòi thổi gió", mặc dù ông ta cần có người như vậy ở sau lưng để "thu thập tin tức", nhưng không thích tính cách đâm bị thóc, chọc bị gạo của Trí Linh.



Thật ra thì Vương Hạo, Hoắc Quang Minh, không phải là người hay đâm thọc, người thực sự nhiều chuyện chính là Trí Linh. Cô ta thích dò la nghe ngóng, truyền bá tin tức, đâm thọc với lãnh đạo, thích gây bất hòa.



Ngoài miệng Cung Hàn Lâm nói như vậy, nhưng không phải không có mắt nhìn người. Bất quá, ông ta vì lợi ích chính trị cá nhân, vì chèn ép Bành Viễn Chinh, mới liệt Vương Hạo và Hoắc Quang Minh vào sổ đen.



Ông ta cho rằng bây giờ Bành Viễn Chinh muốn đoạt quyền của mình, muốn cho mình đi tàu bay giấy, uy hiếp địa vị chính trị của mình. Nhưng thật ra, từ đầu đến cuối, Bành Viễn Chinh đối với ông ta luôn có thái độ "giúp đỡ và hỗ trợ", chẳng qua là thần xui quỷ khiến, cùng với sự ủng hộ ngấm ngầm của lãnh đạo thành phố, Bành Viễn Chinh bị đẩy về phía đối lập với ông ta.



Về phần Vương Hạo, lại càng không muốn chống đối ông ta, Vương Hạo là một người cẩn thận chặt chẽ, đối với Cung Hàn Lâm luôn cẩn thận "chú ý", nhưng Cung Hàn Lâm không nhận ra điều đó, ông ta chỉ thấy Vương Hạo đang đứng về phía Bành Viễn Chinh.



Đối với Hoắc Quang Minh, càng không cần phải nói. Y vốn là nhân viên bình thường, cách quá xa so với một Chủ tịch huyện như Cung Hàn Lâm. Hoắc Quang Minh may mắn được Bành Viễn Chinh lựa chọn, dĩ nhiên sẽ trung thành hết mực với Bành Viễn Chinh.



Với một người có cấp bậc thấp như Hoắc Quang Minh, tạm thời còn chưa nghĩ tới các loại quan hệ phức tạp của lãnh đạo cao tầng. Nếu như Hoắc Quang Minh biết mình vì được Bành Viễn Chinh lựa chọn mà đắc tội với Cung Hàn Lâm, thậm chí bị Cung Hàn Lâm coi là cái đinh trong mắt, nhất định sẽ kêu to là quá oan uổng.







Ủy ban nhân dân thành phố, phòng làm việc của của Mạnh Cường.



Mạnh Cường bảo thư ký của mình gọi điện thoại bảo Mạnh Kiến Tây đến nói chuyện.



Mặc dù Mạnh Kiến Tây được xưng là thân thích của Mạnh gia, nhưng trên thực tế, là không có quan hệ gì. Nghe Phó chủ tịch thành phố Mạnh chủ động tìm mình, y mừng như điên.



Mạnh Kiến Tây không dám chậm trễ, lập tức đón xe chạy tới phòng làm việc của Mạnh Cường ở Ủy ban nhân dân thành phố.



Thư ký của Mạnh Cường ngăn cản Mạnh Kiến Tây ở hành lang:



- Mạnh tổng, lãnh đạo đang nói chuyện điện thoại với Bí thư Đông Phương, anh chờ một chút.