Cao Quan
Chương 523 : Mặt dạn mày dày
Ngày đăng: 01:00 20/04/20
Thời gian qua rất nhanh. Sáng Thứ Tư, Mã Thiên Quân dẫn người mang xe chạy tới sân bay tỉnh lỵ đón đoàn của Phó Khúc Dĩnh.
Lúc trước Mã Thiên Quân từng gặp Phó Khúc Dĩnh, để cho ông ta dẫn người đi đón là thích hợp. Bành Viễn Chinh báo cáo qua điện thoại như thế với Hàn Duy, nhưng ý Hàn Duy là muốn để cho Phó chủ tịch huyện Quách Vĩ Toàn đích thân đi đón, để tỏ ý tôn trọng.
- Bí thư Hàn, chuyện này dường như không cần thiết?
Bành Viễn Chinh cười khổ.
Hàn Duy trầm giọng nói:
- Đồng chí Viễn Chinh, chuyện này sao có thể gọi là không cần thiết? Đối phương là đối tác quan trọng của chúng ta, là doanh nghiệp nước ngoài có thực lực rất mạnh, chúng ta nhất định phải thể hiện sự tôn trọng đối với họ. Cứ như vậy đi, cậu nói với Quách Vĩ Toàn, bảo hắn lập tức chạy tới tỉnh lỵ, hội hợp với nhóm của Mã Thiên Quân! Buổi trưa, đại diện trong huyện ăn cơm với khách nước ngoài!
Hàn Duy đã nói như vậy, đương nhiên Bành Viễn Chinh không thể phản bác.
Hàn Duy lại nói:
- Ngoài ra, cậu bố trí để tối nay đoàn khách nước ngoài ở thành phố. Xế chiều, tranh thủ thời gian, tôi theo Chủ tịch thành phố Chu đi qua tọa đàm với họ một chút.
Bành Viễn Chinh thở dài một cái nói:
- Được, Bí thư Hàn, tôi hiểu rồi.
Chủ tịch thành phố ra mặt, là thể hiện cung cách tiếp đãi khá long trọng. Mặc dù đối với tập đoàn Hoa Thương, một Chủ tịch thành phố có thể cũng không là cái gì, nhưng đối với thành phố Tân An mà nói, Chủ tịch thành phố Chu đích thân ra mặt tiếp đãi, là một vinh dự không nhỏ.
Nói chuyện với Hàn Duy xong, Bành Viễn Chinh rời phòng làm việc đi tìm Quách Vĩ Toàn. Đi chưa tới hai bước, nghe thấy trong phòng làm việc của Nghiêm Hoa truyền ra tiếng cười của Quách Vĩ Toàn, bèn đứng lại gõ cửa, đi vào quả nhiên thấy Quách Vĩ Toàn.
Quách Vĩ Toàn đang nói chuyện gì đó với Nghiêm Hoa, thấy Bành Viễn Chinh đi vào, cho là Bành Viễn Chinh tìm Nghiêm Hoa có việc, liền cười đứng dậy định tránh đi, Bành Viễn Chinh kéo y lại:
- Lão Quách, tôi tìm anh có việc!
Quách Vĩ Toàn ngẩn ra:
- Tìm tôi?
- Trong huyện... là Chủ tịch huyện Bành và Chủ tịch huyện Quách.
Vương Hạo do dự nói.
Cung Hàn Lâm giận tím mặt:
- Tại sao không cho tôi biết? Hả?!
Vương Hạo hết chỗ nói. Y thầm nghĩ có ai cho phép báo cho ông đâu, Bí thư Hàn không có ý này, Chủ tịch huyện Bành lại càng tránh, tôi chỉ là một Chánh văn phòng, sao dám tự tiện làm chủ?
Vương Hạo cúi đầu xuống, y biết hôm nay mình phải trở thành chỗ để Cung Hàn Lâm trút giận, nhưng không có cách nào, gần đây y thường xuyên phải chịu trận như vậy.
Cung Hàn Lâm gầm thét hồi lâu, rồi trầm giọng nói:
- Lập tức sắp xếp, tôi chạy tới thành phố! Toạ đàm ở đâu? Giờ nào?
Vương Hạo ngẩn ra, rồi cúi đầu nói:
- Ở khách sạn lớn Tân An, ba giờ rưỡi chiều.
Cung Hàn Lâm ngẩng đầu nhìn lướt qua đồng hồ treo tường, vội vã lấy áo khoác ra, sạm mặt sải bước đi.
Vương Hạo đi theo ra, cười khổ, trong lòng thì khinh thường. Trong lòng y hiểu, Cung Hàn Lâm dù sao cũng là Chủ tịch huyện Lân, nếu như ông ta mặt dày đến tham gia hoạt động, dù là Bành Viễn Chinh hay Hàn Duy, cũng không thể nói gì.
Chẳng qua là... mặt dày mày dạn như vậy, có ý nghĩa gì? Chưa nói đến người khác không coi ông là Chủ tịch huyện, ông làm vậy là cũng không biết tôn trọng chính bản thân mình!
Cung Hàn Lâm lên xe chạy tới thành phố, chạy thẳng tới khách sạn lớn Tân An. Lần này, ông ta quyết định tạo cơ hội chứng tỏ sự tồn tại của mình. Dù sao ta đây mới là Chủ tịch huyện huyện Lân, Bành Viễn Chinh ngươi cũng chỉ là Phó chủ tịch thường trực huyện, ngươi là trợ thủ của ta, ngươi không phục cũng phải phục!
Cung Hàn Lâm cho tài xế dừng ở bãi đậu xe của khách sạn lớn Tân An, xuống xe đi tới. Trước cửa khách sạn, ông ta thấy tấm băng rôn với chữ đỏ " Nhiệt liệt hoan nghênh đoàn của Tổng giám đốc Phó của tập đoàn Hoa Thương Singapore " , trước cửa còn có một số cảnh sát của Cục công an nhân viên bảo vệ của khách sạn, đang đứng làm nhiệm vụ.
Chủ tịch thành phố Chu và lãnh đạo thành phố sắp tới để toạ đàm với nhà đầu tư nước ngoài, dù là công an hay là bộ phận bảo vệ của khách sạn, cũng không dám chậm trễ.