Cao Quan

Chương 522 : Chưa từ bỏ ý định

Ngày đăng: 01:00 20/04/20




- Cũng không có yêu cầu gì cụ thể, không nên quấy rầy bệnh viện, chỉ cần bố trí một phòng bệnh yên tĩnh một chút là được.



Cung Hàn Lâm phất phất tay nói, rồi lấy một tài liệu từ trong ngăn kéo bàn làm việc, đưa tới:



- Năm ngoái, Văn phòng Ủy ban nhân dân huyện ban đầu hoạt động theo chế độ tổng hợp, gần đây tôi nảy ra ý nghĩ, cậu lập tức tổ chức người, dựa theo ý kiến của tôi sửa đổi hoàn thiện, sau đó gửi cho mấy Phó chủ tịch huyện khác đọc. Tranh thủ qua mùa xuân, liền chính thức quán triệt thực hiện đầy đủ.



Vương Hạo nhận lấy tài liệu nhìn lướt qua, trong lòng càng thêm nghi ngờ.



Đây là chế độ tổng hợp do Chủ tịch huyện tiền nhiệm chủ trì chỉnh sửa, sau khi Cung Hàn Lâm đến nhận chức, không còn đề cập tới. Sao bây giờ ông ta lại lật lại cái mớ cũ rích này?



Vương Hạo nhận lệnh ra khỏi phòng làm việc của Cung Hàn Lâm, trở lại phòng làm việc của mình, lật xem bản dự thảo chế độ tổng hợp, mắt sáng lên, chợt tỉnh ngộ.



Y từng là người tham dự khởi thảo bản dự thảo này, thừa hiểu Chủ tịch huyện tiền nhiệm làm cái này chủ yếu là vì tăng cường quyền lực, chẳng hạn đối với phê duyệt và chi trả cho một số dự án quan trọng, bản quy định này chỉ rõ, nhất định phải có chữ ký của Chủ tịch huyện mới có thể thi hành. Đây là để tăng cường quyền lực của Chủ tịch huyện, mặc dù núp dưới danh nghĩa là chế độ làm việc. Lúc này Cung Hàn Lâm đưa ra chế độ này, mục đích không cần nói cũng biết. Xem ra, Cung Hàn Lâm chưa từ bỏ ý định!



Vương Hạo trầm ngâm chốc lát, lặng lẽ cầm bản dự thảo chế độ tổng hợp đi vào phòng làm việc của Bành Viễn Chinh.



Nghe Vương Hạo nói xong, Bành Viễn Chinh ngẩn ra, rồi cười cười:



- Vương Hạo, nếu là đã hình thành văn bản, tôi sẽ không xem, anh cứ dựa theo yêu cầu của Chủ tịch huyện Cung, sửa đổi hoàn thiện in ra, rồi báo mấy Phó chủ tịch huyện truyền đọc!



Vương Hạo chần chờ một chút, nhưng không dám nói gì nữa, nhận lệnh xoay người đi.
- Dự án này do tôi phụ trách, tôi sẽ ở huyện Lân một thời gian ngắn, chờ dự án đi vào quỹ đạo rồi hãy nói!



- Hả?



Bành Viễn Chinh rất ngạc nhiên. Phó Khúc Dĩnh là Tổng giám đốc tập đoàn Hoa Thương, làm sao có thể vì một dự án đầu tư mà ở lại huyện Lân? Chuyện này dường như… Nhưng hắn không tiện hỏi, đoán chuyện này liên quan đến việc riêng của Phó Khúc Dĩnh.



- Mặt khác, Viễn Chinh, phiền anh một chuyện. Mẹ tôi muốn du lịch trong nước một thời gian ngắn, trước tiên đi đến vùng biên giới, cuối cùng đi thăm Giang Nam. Xong, tôi muốn cho mẹ tôi ở trong núi Phượng Hoàng của các anh vài ngày... Nơi đó không khí rất tốt, phong cảnh cũng rất đẹp.



Phó Khúc Dĩnh nhẹ nhàng nói.



Bành Viễn Chinh ngẩn ra, rồi cười nói:



- Chuyện này đương nhiên không thành vấn đề. Khúc Dĩnh, lúc nào mẹ cô tới, tôi sẽ sắp xếp ổn thỏa cho bà!



- Tốt, cám ơn. Chủ tịch huyện Bành đại nhân, Thứ Tư gặp!



Phó Khúc Dĩnh cười hì hì trong điện thoại, nhưng Bành Viễn Chinh cảm giác tiếng cười của cô vô cùng gượng gạo.



Tuy nhiên, đây là chuyện riêng của Phó Khúc Dĩnh, điều Bành Viễn Chinh quan tâm là bản thân dự án. Hắn không mất thời gian bận tâm đến những biểu hiện hơi khác lạ của Phó Khúc Dĩnh, sau khi cúp điện thoại, lập tức gọi mấy người Hoắc Quang Minh vào, xác định quy trình và phương án cuối cùng của lễ ký hợp đồng.