Cao Quan

Chương 557 : Ban Kỷ luật Thanh tra tỉnh vào cuộc

Ngày đăng: 01:00 20/04/20




Lúc Tào Dĩnh lên tỉnh, đã hơn mười giờ sáng. Ở cổng xe lửa, Tào Dĩnh theo dòng người rời ga, thấy trước mặt có một cô gái xinh đẹp mặc áo gió màu vàng, giơ cao một tấm bảng "Đón Tào Dĩnh".



Tào Dĩnh nhẹ nhàng đi tới, mỉm cười nói:



- Xin hỏi cô có phải là Trưởng khoa Tiêu không?



Cô gái đó chính là Từ Tiểu. Từ Tiểu đánh giá Tào Dĩnh, gật đầu cười nói:



- Tôi là Từ Tiểu. Tôi đã nói chuyện qua điện thoại với Viễn Chinh. Cô là Tào Dĩnh? Chào cô! Nghe nói cô là bạn học của Viễn Chinh? Hay là hàng xóm lâu năm?



Tào Dĩnh đỏ mặt, khẽ nói:



- Vâng, Trưởng khoa Từ, lần này đã làm phiền cô.



- Đưng khách khí như vậy, cô là bạn của Viễn Chinh, cũng là bạn của tôi. Đi lên xe đi, tôi đưa cô đến Ban Kỷ luật Thanh tra tỉnh. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



Từ Tiểu phất phất tay, không nói gì thêm.



Thật ra Từ Tiểu đã nghe Phùng Thiến Như kể, trước cô còn có một cô gái yêu Bành Viễn Chinh, nhưng vì cha mẹ cô ta ngăn trở mà hai người không đến được với nhau, cô gái đó tên Tào Dĩnh. Cho nên, mặc dù Bành Viễn Chinh không nói rõ, nhưng Từ Tiểu thừa hiểu.



Tào Dĩnh im lặng lên xe của Từ Tiểu.



Cô cũng không biết thân thế của Từ Tiểu, Bành Viễn Chinh chỉ nói Từ Tiểu là bạn của hắn, công tác tại cơ quan cấp tỉnh. Nhưng Tào Dĩnh cũng đoán ra được bối cảnh của Từ Tiểu không tầm thường. Dù sao, cô đã biết thân thế thật sự của Bành Viễn Chinh, người mà hắn nhờ vả, sao có thể là người bình thường?



Từ Tiểu vừa lái xe vừa nói chuyện phiếm với Tào Dĩnh, vô tình hay cố ý hỏi mấy câu về "chuyện đã qua" của Tào Dĩnh và Bành Viễn Chinh. Đồng thời cũng cho Tào Dĩnh biết, mình là bạn của Phùng Thiến Như, vợ của Bành Viễn Chinh.



Tào Dĩnh lúng túng gượng cười, trong lòng bối rối ngổn ngang, cũng không biết là tư vị gì.
Bành Viễn Chinh cười:



- Thủ tục tiếp tục chạy chọt, trước hết cứ đẩy mạnh thu hút đầu tư. Lão Quách, ngày mai anh liên lạc ba xí nghiệp đó, mời họ tới huyện khảo sát, tôi sẽ ra mặt nói chuyện với họ.



Quách Vĩ Toàn nhướng mày:



- Chủ tịch huyện Bành, toi xin nói thẳng, anh cũng đừng trách móc. Thủ tục chưa xong, thậm chí chúng ta có thể cứ tiến hành rồi bổ sung sau, cũng không sao. Nhưng quy hoạch của chúng ta là trên hai khu đất nông nghiệp, cần tiến hành chuyển đổi mục đích sử dụng đất, Cục địa chính đã phê duyệt, chỉ còn lại một khâu này, nếu như họ có tình gây khó khăn cho chúng ta, một khi chúng ta triển khai, họ có thể ra lệnh đình công!



Đội chấp pháp của Ủy ban Xây dựng đặc biệt bới móc, tôi nghe nói họ vừa mới niêm phong một dự án xây dựng ở quận Tân An. Nếu làm không tốt, dự án bị đình lại, khiến nhà đầu tư bị tổn thất, chúng ta sẽ rất khó ăn nói.



Bành Viễn Chinh im lặng một lúc, rồi nét mặt giãn ra, cười nói:



- Lão Quách, anh đừng quá lo lắng, dự án của chúng ta phù hợp với yêu cầu của chính sách, bọn họ không có lý do gì kéo dài mãi. Họ có thể kéo dài một tháng, sao có thể kéo dài một năm? Theo tôi, chúng ta cứ nói chuyện với xí nghiệp trước, xác định rõ nhà đầu tư, xem tình hình rồi nói sau!



Quách Vĩ Toàn lưỡng lự một chút, y vốn muốn hỏi Bành Viễn Chinh, tại sao không có hành động "phản kích", cứ mặt cho Cố Khải Minh nắm cổ. Nhưng thấy Bành Viễn Chinh cứ né tránh, y cũng không hỏi nữa.







Quách Vĩ Toàn và Lý Minh Nhiên rời khỏi, khóe miệng Bành Viễn Chinh hiện lên một tia cười lạnh. Cố Khải Minh được đằng chân lân đằng đầu đã chọc giận hắn, nhưng hắn đã có chủ ý, hắn giống như một người đánh cá, dù gấp gáp vẫn ung dung chờ con cá vào lưới.



Hiệu suất làm việc của Quách Vĩ Toàn rất cao, xế chiều trước khi tan tầm, đã xác định với ba doanh nghiệp có ý định đầu tư ở huyện Lân, ngày mốt tới huyện khảo sát. Báo cáo qua điện thoại với Bành Viễn Chinh xong, Quách Vĩ Toàn rời phòng làm việc, gặp được Bành Viễn Chinh ở trước trụ sở.



- Lão Quách, hôm nay tôi trở về thành phố, anh cho tôi đi nhờ xe. Xe của tôi lên tỉnh còn chưa trở lại.



Bành Viễn Chinh cười cười, hắn vốn định quá giang xe của Ninh Hiểu Linh và Đổng Dũng, nhan tiện nói chuyện với hai người này một chút, nhưng gặp Quách Vĩ Toàn liền đổi ý.