Cao Quan
Chương 623 : Đoàn phỏng vấn truyền thông thủ đô
Ngày đăng: 01:01 20/04/20
Tết âm lịch trôi qua trong chớp mắt. Ở thủ đô cùng với ba mẹ con Phùng Thiến Như và người một nhà trong mấy ngày đầu năm mới, vào buổi sáng đầu tháng ba, Bành Viễn Chinh ngồi máy bay trở về Giang Bắc. Mạc Xuất Hải đã phái xe của Quận ủy đến phi trường chờ sẵn. Bành Viễn Chinh bước xuống sân bay thì liền ngồi xe chạy về quận ngay.
Bành Viễn Chinh đến thành phố trước, thăm qua Chu Tích Thuấn. Một là trả phép, hai là chúc tết, tặng một chút lễ vật, là hai chai rượu vang đỏ của Pháp.
Chu Tích Thuấn rất vui lòng nhận. Ông ta một người có tư tưởng tiểu tư sản, rất thích dùng rượu vang đỏ. Tuy nhiên, không phải là thích uống mà là thích cất giữ. Bành Viễn Chinh biết sở thích này của ông, nên trước khi rời nhà, thuận tay mang theo hai chai rượu vang đỏ của Pháp. Nhưng đây chỉ là hàng thông thường chứ không phải là hàng đáng giá.
Sau khi thăm Chu Tích Thuấn xong, Bành Viễn Chinh lại đến nhà Chủ tịch thành phố Chu Kiến Quân để chào hỏi. Ở trong phòng làm việc của Chu Kiến Quân nói chuyện một hồi rồi mới ra về.
Trở lại quận, tất nhiên là chúc tết các lãnh đạo quận. Buổi tối lại có tiệc liên hoan.
Cá nhân Bành Viễn Chinh mời khách, Ủy viên thường vụ quận ủy tất cả đều tham dự hết. Quận ủy đã dán thông báo chi tiết tiệc liên hoan của Ủy viên thường vụ quận ủy. Số lượng và giá cả đồ ăn công khai ra ngoài. Còn bảo khách sạn viết hóa đơn. Trên đó còn có chữ ký của hắn: Cá nhân tự thanh toán, Bành Viễn Chinh.
Các lãnh đạo cao tầng ăn một bữa cơm, nhưng do Bí thư Quận ủy xuất tiền túi. Điều này khiến cho người ta phải giật mình.
Cán bộ cơ quan ý thức được, Bí thư Bành đây là thể nghiệm "Bành thị tân chính" do hắn chủ đạo thúc đẩy. Trong tương lai thì "Tân chính gió lốc" sẽ rất mãnh liệt.
Mười giờ sáng, Mạc Xuất Hải gõ cửa phòng làm việc của Bành Viễn Chinh:
- Bí thư Bành, vừa rồi nhận được thông báo của Ban Tuyên giáo, chiều nay sẽ có hai nhà truyền thông trung ương sẽ đến quận tiến hành phỏng vấn. Lãnh đạo Thành ủy rất coi trọng. Bí thư Hàn tự mình phê chỉ thị, Thành ủy hy vọng quận chúng ta có thể toàn lực phối hợp với truyền thông làm tốt công tác phỏng vấn.
- Truyền thông nào vậy?
Bành Viễn Chinh ngẩn ra, rồi mỉm cười.
- Phó bí thư Âu Dương, là như thế này, chúng tôi lần này đến đây phỏng vấn, là chịu sự ủy thác của phòng Tin tức nội các chính phủ và Ban tuyên giáo Trung ương. Nói cách khác, hoạt động phỏng vấn của chúng tôi không chỉ đơn thuần là hoạt động tuyên truyền mà còn mang một sắc thái chính trị. Căn cứ vào tinh thần chỉ thị của lãnh đạo có liên quan, và thống nhất ai bài hoạt động phỏng vấn của chúng tôi, chúng tôi tập trung vào ba phương diện. Một là xây dựng kinh tế, một là diện mạo của thành phố, một là lĩnh vực tinh thần văn minh và văn hóa. Phương diện nào cũng rất quan trọng. Chúng tôi cần kết nối với lãnh đạo chủ chốt của quận, nói rõ chủ đề tuyên truyền lần này.
Thẩm Hồng Vi thản nhiên nói, rồi nhìn ba người Âu Dương Dũng, Mạc Xuất Hải và Phàn Thường, thanh âm không mặn không lạt. Tuy nhiên, những cán bộ ở đây đều là kẽ lõi đời, đều nghe được giọng điệu của đối phương có vài phần bất mãn.
Trương Lam nhíu mày, quay đầu nhìn Âu Dương Dũng, nhẹ nhàng nói:
- Phó bí thư Âu Dương, Bí thư Bành và Chủ tịch quận Cố có ở đây hay không? Nếu có ở đây, mọi người hãy an bài một chút, bảo hai vị lãnh đạo chủ chốt ra mặt tọa đàm kết nối với các phóng viên. Các đồng chí phóng viên cũng xác định tư tưởng tốt một chút.
Âu Dương Dũng cười xấu hổ:
- Phó trưởng ban Trương, Bí thư Bành chiều nay có một hoạt động không ở quận. Còn Chủ tịch quận Cố thì lão Mạc, anh hãy liên hệ một chút, xem Chủ tịch quận có ở nhà hay không? – Chủ nhiệm Thẩm, thật sự là ngại quá, vừa lúc hai vị lãnh đạo gần đây công tác đều rất bận. Thật có lỗi, có lỗi.
Âu Dương Dũng hướng Mạc Xuất Hải nhìn một ánh mắt.
Mạc Xuất Hải liền khẩn trương vội vàng đi.
Trương Lam cũng mỉm cười nói:
- Đúng vậy, Chủ nhiệm Thẩm, Bí thư Bành dạo này công việc rất bận rộn, không thoát thân ra được. Cậu ấy còn kiêm nhiệm Ủy viên thường vụ Thành ủy, công tác ở thành phố và ở quận rất nhiều. Xin các đồng chí phóng viên thông cảm một chút.
[/QUOTE]