Cao Quan
Chương 624 : Cho biết tay
Ngày đăng: 01:01 20/04/20
Nghe xong đám người Trương Lam "giải thích", Thẩm Hồng Vi trong lòng cười lạnh, nhưng ngoài miệng lại thản nhiên cười:
- Lãnh đạo địa phương bận rộn thì đó là chuyện tốt, là phúc cho dân chúng. Tuy nhiên, chúng tôi từ thủ đô xa xôi đến đây, cũng không phải là đến Tân An du lịch nghỉ phép. Haha….
- Đúng vậy, đúng vậy, các đồng chí phóng viên từ thủ đô xuống, đó cũng là muốn thúc đẩy tuyên truyền, xúc tiến nền kinh tế địa phương phát triển.
Âu Dương Dũng tuy rằng ngoài mặt mỉm cười, nhưng trong lòng cũng có vài phần mất hứng, thầm nghĩ các người chỉ là những phóng viên bình thường, ở thành phố xuất động nhiều người như vậy tiếp đãi. Ở quận lại có ba Ủy viên thường vụ ra mặt mà vẫn cho là quy cách thấp. Thật sự là cao ngạo quá mà!
Đúng là cầm lông gà làm lệnh tiễn.
Tuy nhiên, trong lòng có oán thầm nhưng tuyệt đối không thể biểu hiện ra bên ngoài.
Mạc Xuất Hải không phải đi liên lạc với Chủ tịch quận Cố Khải Minh mà là đi gọi điện thoại cho Bành Viễn Chinh xin chỉ thị.
Bành Viễn Chinh đang chuẩn bị xuất hành tới khu thương mại Đông Phương thì nhận được điện thoại của Mạc Xuất Hải, hắn nhíu mày, trầm ngâm một lát rồi mới nói:
- Lão Mạc, anh cứ về trước, để tôi gọi điện thoại cho Chủ tịch quận, xem anh ấy có thể ra mặt hay không. Để Chủ tịch quận ra mặt nói chuyện với bọn họ một chút.
Mạc Xuất Hải nghe vậy thì hơi sửng sốt, cười khổ đồng ý, nhưng trong lòng lại thầm nghĩ, đây là cơ hội rạng rỡ mặt mày, nhưng anh lại dâng tặng cho Cố Khải Minh. Thật sự là không nghĩ ra? Bí thư Bành đang suy nghĩ gì thế nhỉ?
Y không biết Bành Viễn Chinh là xuất thân từ ngành báo, đối với việc này thì hiểu rất rõ. Loại đưa tin, tuyên truyền mang màu sắc chính trị này, khi đưa tin nhất định sẽ khuếch đại và phóng to rất nhiều, chưa chắc chống lại được thời gian kiểm nghiệm. Bởi vậy, hắn không nghĩ sẽ ra mặt, lại càng không muốn bởi vì thế mà trở thành một điển hình cho việc cổ xúy chính trị nhất thời.
Nói cách khác, hắn không phải không coi trọng những phóng viên đến từ thủ đô, mà là cố ý lảng tránh.
Bành Viễn Chinh chủ động gọi điện thoại cho Cố Khải Minh. Cố Khải Minh đương nhiên là cam tâm tình nguyện, sung sướng thay Bành Viễn Chinh ra mặt kết nối với phóng viên, nhận phỏng vấn.
Bành Viễn Chinh lạnh lùng cười:
- Chiều chuộng đến sinh hư. Không cần dung túng bọn họ. Được rồi, việc này để tôi xử lý, các người đừng khẩn trương.
Cúp điện thoại, Bành Viễn Chinh chủ động liên lạc với thành phố. Hắn biết thành phố khẳng định sẽ tìm hắn. Sau khi gọi điện thoại cho lãnh đạo chủ chốt ban Tuyên giáo Thành ủy, đối phương hướng hắn truyền đạt lại chỉ thị của Bí thư Thành ủy Chu Tích Thuấn và Chủ tịch thành phố Tạ Kiến Quân, yêu cầu hắn lập tức xử lý ổn thỏa việc này, không thể để cho hoạt động phỏng vấn chấm dứt như vậy.
Tuyên truyền rộng rãi trong cả nước, đây đối với thành phố Tân An mà nói thì đều là một lần nâng cao hình tượng, thành phố coi trọng thì cũng là điều có thể lý giải. Bành Viễn Chinh không thèm quan tâm đến mặt mũi của đoàn phỏng vấn, nhưng nếu Bí thư Chu và Chủ tịch Tạ đã có phê chỉ thị thì hắn cũng không thể chậm trễ.
Sáng sớm hôm sau, Thẩm Hồng Vi cùng với các phóng viên sau khi ăn điểm tâm xong, bắt đầu thu dọn đồ đạc, tập trung ngoài cửa, chờ xe của quận phái đến đưa bọn họ đến thành phố Trạch Lâm.
Tối hôm qua, ông ta họp các phóng viên khác lại và đạt thành nhận thức chung, quyết định mượn việc cho biết tay này để giải phóng bất mãn trong lòng bọn họ. Bọn họ quyết định gián đoạn việc phỏng vấn khu Kiến An, đem đối tượng trọng điểm phỏng vấn chuyển sang người khác, là một huyện của thành phố Trạch Lâm. Còn về phần khu Kiến An, sau này trở lại chụp vài hình ảnh cho có lệ, xem như là ứng phó với nhiệm vụ của cấp trên.
Phó trưởng ban Tuyên giáo Thành ủy Trương Lam cùng với một số cấp dưới sắc mặt khó chịu đứng một bên. Trương Lam ở giữa quay vần nhiều lần, nhưng không chịu nổi thái độ cứng rắn mạnh mẽ của Thẩm Hồng Vi, đành phải tử bỏ.
Thẩm Hồng Vi không ngừng giơ đồng hồ lên xem, thấy xe của khu Kiến An vẫn chậm chạp chưa tới. Lãnh đạo có liên quan ở quận cũng không xuất hiện thì trong lòng cơn tức ngày càng dâng lên.
Thẩm Hồng Vi quay đầu lại nhìn Trương Lam, lạnh lùng nói:
- Phó trưởng ban Trương, nếu xe ở quận có vấn đề, thì chúng tôi có thể trực tiếp gọi điện thoại cho thành phố Trạch Lâm, bảo bọn họ đến đây đón.
Trương Lam lúng túng, đang muốn nói chuyện thì đột nhiên thấy có hai ba chiếc xe màu đen chạy đến. Ba chiếc xe dừng lại, Âu Dương Dũng và Phàn Thường bước xuống đầu tiên, sau đó là Chánh văn phòng Mạc Xuất Hải, cuối cùng là Bành Viễn Chinh.
[/QUOTE]