[Cát Tường Thú Hệ Liệt] – Bộ 2 – Phượng Hoàn Sào

Chương 3 :

Ngày đăng: 22:52 21/04/20


Lăng Tâm Phàm chạy đi mua kim,chỉ, kéo cùng một ít mẫu hoa văn *** xảo. Sau đó nhanh chóng trở về cắt may y phục,hắn cẩn thận buông xuống từng đường kim mũi chỉ, sửa lại bộ xuân y cho nữ nhi.Đến buổi chiều, Lăng Hiểu Mai được cha khoác cho một chiếc áo mới thật xinh đẹp, nàng hài lòng vô cùng, ngoác miệng cười thật tươi.



Nhưng về phần Lăng Tâm Phàm thì hoàn toàn cười không nổi, hắn xem xét trong túi, tiền bạc càng ngày càng ít đi, hắn đành phải gia tăng tốc độ, vội vàng thêu cho xong mấy đôi hài bằng vải, nếu hôm nay mà hắn làm không kịp, có lẽ ngày mai cha con bọn họ thực sự sẽ phải lưu lạc đầu đường xó chợ.



Chạy đua suốt một đêm dài, cuối cùng cũng may xong hai đôi hài, cặp mắt của hắn sưng đỏ lên, Lăng Tâm Phàm tuy mệt mỏi, thế nhưng hiện tại mọi thứ đều cần đến tiền, hắn phải dậy thật sớm, chạy ra chợ bày hàng để bán hài.



Hai đôi hài thật xinh đẹp nên rất nhanh đã bị người ta mua đi, ban đầu Lăng Tâm Phàm chẳng rõ giá thị trường ở nơi đây ra sao, nên đành lung tung mở giá thấp, người nọ lập tức mua luôn cả hai đôi,khi đó hắn mới biết mình đã ra giá quá thấp, thế nhưng cuối cùng cũng có được nguồn thu nhập, niềm tin trong ***g ngực của hắn lại kiên định thêm một chút.



Khi Lăng Tâm Phàm trở về khu nhà trọ, thừa dịp bầu trời vẫn còn chưa tối hẳn, hắn lại vội vàng thêu hoa, để tránh phải lãng phí thêm mấy ngọn nến khi trời đã tối đen, thế nhưng đôi mắt đang sưng đỏ, thực sự khiến cho Lăng Tâm Phàm cảm thấy mệt mỏi vô cùng, hắn đành nhắm hai mắt lại, rã rời nằm sấp lên trên bàn ngủ gật một hồi lâu….



Chẳng biết đã ngủ qua bao lâu, sau khi tỉnh lại, Lăng Tâm Phàm liền nhìn thấy Ô tổng quản đang ngồi ở bên cạnh, hắn lấy làm kinh hãi, Ô tổng quản vội nhỏ giọng nói: “Ta thấy ngươi đang ngủ, không dám đánh thức ngươi, nên mới tự ý ngồi ở đây, ngươi không nên sợ.”



Lăng Tâm Phàm vuốt vuốt tóc, nói: “Tổng quản, ngươi đã đến thì cứ gọi ta, hà tất lại khách khí như thế.”



Ô tổng quản khẩn trương nói: “Kỳ thực là có chuyện muốn nhờ, tiểu ca, có thể đi đến Lăng phủ một chuyến được không?”



Lăng Tâm Phàm sửng sốt một chút, mới xấu hổ nói: “Ta cùng thiếu gia nhà ngươi không hợp nhau, ngươi cũng đã thấy rồi, y sẽ không muốn ta đặt chân vào trong phủ đâu.”



Ô tổng quản đáp lại: “Đây là do thiếu gia sai ta đi mời ngươi. Sáng hôm qua,sau khi ngươi trở về, lão phu nhân bỗng nhiên đùng đùng nổi giận, thực sự cả ngày không thèm ăn cơm, tới sáng hôm nay cũng không chịu ăn, thiếu gia rất lo lắng, nên mới thỉnh ngươi trở lại để bồi lão phu nhân ăn cơm.”



“Thế nhưng ta mang theo nữ nhi, không tiện lắm…”



“Không sao,ngươi cứ mang tiểu cô nương đi theo.”



Nhớ tới tình huống hôm qua, Lăng Tâm Phàm chần chờ vạn phần. Ô tổng quản nói: “Lão nhân gia một ngày không ăn, hai ngày không ăn, nếu quá ba ngày mà vẫn không ăn thì sẽ nguy mất, nếu như ngươi có lòng hiếu tâm, thì phải đi, thiếu gia dù có muốn làm khó làm dễ ngươi, cũng không dám làm phật ý mẫu thân đâu.”



Nghĩ đến lão nhân gia tuổi đã cao, Lăng Tâm Phàm đành khuất phục, hắn gật đầu đáp ứng: “Hảo,vậy ta đi chuẩn bị một chút, sau đó sẽ dẫn Tiểu Mai đến phủ.”



Lăng Tâm Phàm đến để bồi lão phu nhân dùng cơm, lão phu nhân vừa thấy hắn tới, mặt mày liền trở nên rạng rỡ,bà gắp rất nhiều thức ăn ngon bỏ vào trong bát của hắn.



Về phần Lăng Hiểu Mai, đây là lần đầu tiên nàng được cho ăn ngon như thế, nàng dùng đũa xới xới vào món cơm tẻ thơm ngào ngạt, trên bàn còn có gà, có cá, nhưng nàng không dám gắp,chỉ dám xoay qua hỏi nhỏ Lăng Tâm Phàm: “Cha, ta có thể ăn mấy thứ này không?”



“Được chứ, nhưng phải gắp cho bà bà trước.”



Lăng Hiểu Mai nghe lời,nàng gắp cho lão phu nhân một khối gà lớn, rồi mới gắp một miếng thịt nhỏ bỏ vào trong bát của mình, nàng hút nước sốt từ món gà chảy ra, dường như đang được ăn một món trân quý vô cùng, điều này làm cho Lăng Tâm Phàm cảm thấy thật đau nhức, hắn biết mình vô dĩ mưu sinh, nên mới để nữ nhi phải khổ cực như vậy.



“A Lam đâu? Gọi a Lam đến ăn chung đi.”



Lăng Tâm Phàm không muốn ngồi cùng bàn với y, vội vàng nói: “A Lam phải lo việc buôn bán, y bận lắm, khuya mới có thể trở về.”



Lão phu nhân buông xuống bát ăn cơm: “Không được, buổi cơm tối thì mọi người trong nhà phải cùng ăn, đi gọi a Lam trở về, bằng không ta không ăn nữa.”



Lăng Tâm Phàm kín đáo nhìn về phía Ô tổng quản, Ô tổng quản lập tức gật đầu, ly khai nhà ăn, đại khái là chạy đến phòng của Lăng Dương Lam để bẩm báo tin tức, một khắc sau, Lăng Dương Lam chậm rãi đi đến nhà ăn, y dửng dưng ngồi xuống, cũng không thèm nhìn đến Lăng Tâm Phàm cùng Lăng Hiểu Mai một cái, trước sau chỉ lo nói chuyện với mẫu thân của mình.



Lăng Tâm Phàm ăn cơm một cách ngon lành, hương vị ngọt ngào của cơm trắng,thức ăn đều là những trân vị tốt nhất, bụng cũng đã no rồi, hắn buông bát đũa xuống, chùi miệng cho nữ nhi thật sạch, sau đó mới nhỏ giọng cáo từ: “Nương, ta có việc, phải đi trước.”



Lão phu nhân cũng đã ăn no, vẫn đang ôm chặt lấy Lăng Hiểu Mai, bà luôn miệng khen Lăng Hiểu Mai rất khả ái, vừa nghe thấy Lăng Tâm Phàm nói lời từ giã,bà vội ngẩng đầu lên nói: “Để tiểu nữ oa này ngủ cùng với ta đi, ta càng lúc càng thích nàng.”



Hắn chần chờ một chút, nhìn về phía Lăng Dương Lam, y vẫn không có phản ứng gì, thái độ rất lạnh đạm, cho thấy không quá tán thành, y nhẹ giọng nói: “Nương, Hiểu Mai còn nhỏ, buổi tối sợ nàng sẽ làm cho người ngủ không được.”



“Ta thích nàng, để nàng ở lại với ta.”
Sa trướng bên giường không buông xuống, nên hắn có thể nhìn rõ nhất thanh nhị sở hình ảnh *** mỹ đang diễn ra trên chiếc giường lớn kia, một nam tử có khuôn mặt vô cùng xinh đẹp và làn da trắng nõn, vóc người *** tế, hắn đang bị Lăng Dương Lam áp bên dưới thân thể, còn hai chân hắn thì gắt gao quấn lấy thắt lưng của y, Lăng Dương Lam cũng ôm lấy mông hắn, phần eo không ngừng chống đẩy ra vào một cách kịch liệt.



Lăng Tâm Phàm lui về phía sau một chút, hắn thấy được hai người nam tử đang lõa thể, Lăng Dương Lam toàn thân hoàn toàn xích lõa, khuôn ngực dày rộng đầy tình cảm mãnh liệt hòa trộn cùng với mồ hôi, cánh mũi của y khép mở rên rỉ, trên mặt tràn ngập thần sắc kích tình, những giọt mồ hôi đầy khêu gợi cũng đang lăn dài trên vầng trán kiên nghị của y, toàn thân không hề có sẹo lồi hay tì vết, thể trạng cường kiện tràn ngập sự mạnh mẽ nam tính. Mà sự mạnh mẽ kia tựa hồ cũng gây cho nam tử dưới thân nỗi vui sướng vô hạn.



“A… A… Lăng thiếu gia…”



Nam tử da thịt trắng nõn kia đang dùng móng tay của hắn loạn trảo trên cánh tay Lăng Dương Lam, tựa hồ rất đắc thú, Lăng Dương Lam nghiêng đầu nhìn về phía Lăng Tâm Phàm, miệng y nhẹ nhàng cong lên,nhưng luật động ở thắt lưng cũng không hề có dấu hiệu đình chỉ,y không ngừng cường thế trừu tống ra vào, khiến cho Tiểu Thao phát sinh tiếng rên rỉ càng lớn hơn nữa.



Lăng Tâm Phàm gần như là choáng váng cả đầu óc, hắn chưa từng nghĩ tới…Hai người nam tử lại có thể… Có thể làm ra loại sự tình này, đây là lần đầu tiên hắn tận mắt chứng kiến, cũng là lần đầu tiên hắn giác ngộ được loại chuyện này.



“Còn muốn, Lăng thiếu gia, ta còn muốn…”



Tiểu thao khóc rống lên, một bên thở dốc một bên giãy dụa thắt lưng của mình.



Lăng Tâm Phàm chết lặng cả người,hắn thật sự không hiểu vì sao nam tử kia lại có thể vui vẻ sung sướng đến như thế.



Lúc này Lăng Dương Lam mới cầm lấy vật gì đó ở bên cạnh giường, ném vào người hắn, y độc ác nói: “Nhìn cái gì, cút ngay cho ta!”



Hắn bị ném đau nên mới hoàn hồn trở lại, toàn thân không khỏi đều hồng thấu cả lên. Sau khi đặt ấm trà lên trên bàn, Lăng Tâm Phàm lập tức đóng cửa ly khai, thế nhưng toàn thân hắn vẫn run rẩy đến lợi hại, hắn chạy như bay về gian phòng của mình, ngồi thẫn thờ ở bên giường, toàn thân phát run đến mức không hể kiềm chế được, hắn chưa bao giờ nghĩ tới hai nam nhân cũng có thể làm được việc gối chăn của vợ chồng.



Hắn cứ mãi nhớ đến khuôn ngực vững chắc cùng với thắt lưng cường kiện của Lăng Dương Lam, hơn nữa khi y đang làm loại chuyện kia, thì biểu tình trên mặt cũng trở nên khêu gợi vô cùng, Lăng Tâm Phàm buồn bã nghĩ ngợi, nếu như hắn không có thành thân, thì sau khi Lăng Dương Lam du học trở về, có lẽ hắn và Lăng Dương Lam cũng sẽ phát sinh quan hệ như thế chăng?



Lăng Tâm Phàm ôm chặt thân thể run rẩy của chính mình, trước đây,khi hắn ở cùng một chỗ với nương tử, cũng chưa bao giờ cảm thấy vui sướng giống như nam tử ban nãy, chứng tỏ rằng, được làm chuyện ấy cùng với Lăng Dương Lam thì có bao nhiêu là khoái hoạt.



Rất ít khi hắn có được loại cảm giác chân thật như vậy, tuy đã chung sống cùng nương tử suốt bảy năm trời, thế nhưng số lần hai người thân thiết cũng rất ít, hắn chỉ đơn giản nghĩ rằng hai người ở cùng một chỗ, cởi hết quần áo rồi làm chuyện này thực sự rất kỳ quái, hơn nữa, cơ thể của hắn trong lúc đó cũng không hề nổi lên phản ứng gì khác thường.



Vậy mà lúc này thân thể ngoại trừ phát run ở bên ngoài, còn có một cỗ nhiệt khí từ dưới hạ phúc đang chậm rãi mọc lên, vừa nghĩ đến hình ảnh Lăng Dương Lam toàn thân xích lõa, sự bỏng rát dường như càng tích tụ nhiều hơn ở hạ phúc, hơn nữa càng lúc càng có xu hướng muốn mạnh mẽ dâng trào ra ngoài.



Lăng Tâm Phàm chịu đựng cảm giác hổ thẹn không ngớt, run rẩy cầm lấy khối bộ vị đang phát nhiệt của chính mình, hắn nhắm mắt lại, thế nhưng trong bóng tối cứ xuất hiện ra bộ dáng trần trụi gợi cảm của Lăng Dương Lam, hắn thở hổn hển,cố gắng nhìn rõ hơn hình ảnh đang mông lung chập chờn trước mắt.



Lăng Tâm Phàm nhìn thấy, kẻ đang ở dưới thân của Lăng Dương Lam lúc này điều không phải là người nam tử ban nãy,mà là chính mình.



Hắn vội buông ngay khối dục vọng nóng bỏng xuống dưới, chỉ cảm thấy mắc cỡ đến nỗi toàn thân đều đỏ bừng cả lên, hắn đã có con rồi, vì sao lại còn nghĩ đến mấy loại chuyện không đứng đắn như vậy cơ chứ?



Lăng Tâm Phàm nhanh chóng chụp lấy thủy bồn ở bên cạnh, hắn chạy tới hậu viện múc nước, sau đó liền xối lên người những dòng nước lạnh toát, nước thật sự rất lạnh, khiến cho đầu óc của hắn thanh tỉnh hơn được một chút.



Thế nhưng đoàn nhiệt hỏa bên trong thân thể vẫn không chịu lui bước, hắn đành thả thêm vào trong nước vào khối băng thật to, rốt cục cảm giác bức bối mới chịu hạ xuống hơn phân nửa, thế nhưng cũng làm cho hắn lạnh đến run cầm cập.



Sau khi bình tĩnh lại,Lăng Tâm Phàm mới trở về phòng thay đổi kiền y, rồi chui thẳng vào bên trong chăn bông, hắn nhắm mắt lại, ép buộc chính mình phải đi vào giấc ngủ, cho dù trong bóng tối vẫn xuất hiện cơ thể cường kiện của Lăng Dương Lam, cùng biểu tình vui mừng của nam tử xinh đẹp kia.



Hắn cắn chặt răng, lặng lẽ khóc nấc lên, hắn biết bản thân mình vừa ước ao lại vừa đố kị, hắn ước ao được giống như nam tử trắng nõn kia, có thể nằm trong lòng của Lăng Dương Lam,được y yêu thương sủng nịch.



Thế nhưng hắn cũng thật đố kị, hắn nhìn lại thân thể cùng dáng dấp xấu xí của mình, Lăng Tâm Phàm biết rõ,đời này xem như mình vô duyên với những chuyện như vậy.(nhầm to rồi em ….)



————————————————



Dã man,dài wa’,ta edit mún lòi mắt luôn mà vẫn ko thấy hết.Chao ôi.



Đến đoạn H mà mẹ cứ ngồi bên cạnh,làm ẩu wa’,ko bik còn lỗi ko nữa = =”