Cầu Vồng Sau Mưa

Chương 31 : Quên em

Ngày đăng: 13:58 30/04/20


Bọn họ rời khỏi buổi lễ, bỏ lại sau lưng bao nhiêu khách khứa quan trọng, bao nhiêu vị tai to mặt lớn.



Họ chạy xe về nhà, hắn đưa nó lên phòng hắn, đặt nó nằm lên giường, hắn cởi bỏ áo vest bên ngoài, tháo cà vạt, tháo lun vài hột nút.



Hắn tiến đến chỗ nó, nằm đè lên nó, nhìn nó say đắm rồi đặt lên môi nó 1 nụ hôn sâu. Mùi rượu của hắn phả hơi vào nó cũng làm nó ngất ngây. Hắn gần như cởi bỏ bộ váy của nó, nó ko phản kháng, nó yêu hắn, sau bao nhiêu chuyện xảy ra nó biết hắn yêu nó rất nhiều và nó cũng thế. Da thịt chạm vào nhau, 2 cơ thể nóng bừng, hơi thở gấp gáp. Môi hắn đi đến tai nó, chạy xuống cổ nó, đến xương quai xanh. Tay hắn cũng tìm đường vào trong áo nó sờ soạn mân mê. Nó nằm đó ôm lấy hắn ngại ngùng chờ đợi cảm giác " lần đầu tiên" ấy.



- Đi singapore với anh.



- Đi làm gì anh.



- Anh đi công việc hơn nữa tháng, anh ko thể qua đó mà ko có em 1 ngày được.



- Em ko thể đi được rồi, em sắp tới phải thi lên cấp cả 2 ngoại ngữ nên em không đi được rồi.



- Buồn.



- Thôi mà, đi xong về, em chờ.



- Nhớ đó, lúc anh đi ko được lén phén với thằng nào đâu đó.



- Em là của anh mà, tình yêu em, tâm hồn em, cơ thể em cũng là của anh thôi.



Câu nói như tiếp thêm sức mạnh cho ngọn lửa đang bùng cháy trong hắn. Hắn lại tiếp tục hôn nó, lưỡi hắn lại tìm đường vào miệng nó, quấn lấy nhau. Tay hắn cởi bỏ luôn những gì còn sót lại của 2 đứa, 2 cơ thể lõa lồ, dưới ngọn đèn mờ ảo, hắn được chiêm ngưỡng cơ thể tuyêt đẹp của nó, con " quái vật" trong hắn lớn hơn. Hắn thèm khát nó, nhưng mọi việc đó hắn làm là nhẹ nhàng, trân trọng nó. Hắn mân mê và mơn trớn 2 quả đào của nó, tay hắn miên man xuống vùng cấm của nó, nó ưỡng người. Môi hắn lại đi xuống, đi xuống và đi xuống. Môi hắn đi tới đâu thì dây thần kinh trên cơ thể nó căng hết lên. Hắn kẹp 2 chân nó lên hông hắn, từ từ đẩy " con quái vật" vào vùng cấm địa của nó, từ từ và từ từ. Nó cảm nhận được "con quái vật" nóng ấm đang chui vào cơ thể nó, nó thấy nóng hết cả người lên, bấu tay vào lưng hắn trầy xướt. Mồ 2 cả 2 chảy ra nhễ nhại quện vào nhau, 2 cơ thể cũng quện vào nhau ko rời. Lần đầu của nó và cũng là lần đầu của hắn, trao cho nhau vậy đó.Mặc ngoài kia mưa to gió lớn cũng ko làm ảnh hưởng đêm xuân hạnh phúc của 2 người.



.....



Đêm qua ko biết bao nhiêu hiệp, sáng nay nó rã rời ko thể ngồi dậy nổi. Minh chứng cho chuyện đêm qua là vết máu vươn trên drap.Nó cảm nhận được cơn đau từ bên dưới, làm nó lười thêm chỉ muốn quấn mền trong chăn, cuộn tròn như chú mèo con. Vòng tay từ phía sau kéo nó, ôm nó vào lòng. 2 cơ thể lõa lồ ôm lấy nhau trong chăn ấm. Hắn hôn lên tóc nó, nó dựa vào ngực hắn, mùi hương của hắn cứ được đà mà chui tọt vào mũi nó làm nó say mê.



- Em mệt lắm ko.



- Anh còn hỏi, em dậy ko nổi nè.



- Ồ, anh hư vậy hả, hay mình...



- Nè, anh xấu xa quá rồi đó.



Hắn cười nham hiểm ôm lấy nó.



- Có món quà này, anh đi sing về, sinh nhật em anh sẽ tặng cho em.



- Thế giờ anh tặng lun đi.



- Đừng có mơ



Hắn cốc đầu nó, rồi lại hôn tóc nó.



- Cảm ơn em đã dành đời con gái cho anh, anh nhất định sẽ mang lại hạnh phúc cho em.
....



Đau quá, sao mình lại nằm đây, cô gái đang nắm tay mình là ai. Hắn khẽ mở mắt.



- Gia Khang, anh tỉnh rồi, anh làm em lo quá.



Cô vừa lau nước mắt, vừa mừng. Hắn ko thể nhớ ra cô là ai được, đầu hắn đau lắm.



- Em là em đây, Thu Phương đây, anh ko nhớ sao. Em là người yêu của anh mà.



Nói rồi cô lấy món quà ra, mở trong hộp là cái vòng ngọc có hình phượng hoàng bên trong, lúc nãy cô đã nhận ra cái vòng này, cô biết nó là của Hướng Dương.



- Đây, cái vòng này anh tặng em mừng sinh nhật em. Chúng ta đã hẹn nhau qua đây mừng sinh nhật em, sau đó anh bị ta nạn, anh ko nhớ sao.



- Tôi ko nhớ gì hết, em là người yêu của tôi sao.



- Vâng là em đây mà.



Cô nắm lấy tay Gia Khang mà khóc.



Nó cũng đã bay qua tới nơi, cuốn quýt chạy đi tìm Gia Khang, Gia Hy cũng tới cùng.



- Gia Khang, em sao rồi, là anh đây.



- Gia Hy em đau đầu quá, Gia Hy cô gái kia là ai, sao lại theo anh.



Hắn chỉ về phía nó - cô gái chỉ khóc khi vừa thấy nó. Câu nói của hắn làm trái tim nó tan nát.



- Em sao vậy, đó là Hướng Dương, người yêu của em mà.



- Ko phải đâu, đây mới là người yêu của em, bọn em hẹn nhau ở đây để mừng sinh nhật cô ấy và em bị tai nạn. Em còn tặng cô ấy chiếc vòng.



Nó chết đứng khi nghe hắn nói thế, nó còn biết chiếc vòng là của nó, sao hắn lại tặng người khác chứ. Nó tiến về phía giường bệnh đưa tay lên má hắn, nhìn hắn chỉ biết khóc.



- Anh quên em rồi sao, anh nói với em những gì trước khi em đi sing anh quên rồi sao.



Nó hét lên, nước mắt ko ngừng chảy.



Gia Hy đưa nó ra ngoài.



Sinh nhật nó và Thu Phương cùng ngày nên họ chơi với nhau rất thân.



Giờ đây nó 20 tuổi, hắn 22 tuổi, hắn quên nó rồi.