Châm Phong Đối Quyết

Chương 109 :

Ngày đăng: 15:34 30/04/20


Thư ký trưởng Liên hội doanh nghiệp đề xuất ngày chính thức ký kết hợp đồng, định tại thứ hai tuần kế tiếp.



Cố Thanh Bùi sau khi nhận được thông báo, liền gọi điện thoại cho Nguyên Dương, hỏi y về khoản tiền giải ngân chưa có.



Nguyên Dương nói: "Ngân hàng hẳn là cuối tuần này mới chi tiền."



"Thảo thuận đảm bảo đã ký chưa vậy?"



"Mới vừa nhận được ngày tháng xác định, ngày mai tôi sẽ đến tập đoàn XX ký hiệp thương, có sự bảo đảm của bọn họ, khoản tiền bên ngân hàng sẽ không có vấn đề gì đâu."



"Cậu quả thực rất có năng lực, khiến cho tập đoàn XX dám vì cậu mà đảm bảo cho khoản vay lớn như vậy."



"Tôi từng hợp tác cùng bọn họ, cũng đã kiếm cho bọn họ không ít."



"Vậy là tốt rồi."



Nguyên Dương qua điện thoại, tưởng tượng đến biểu tình thoáng nhíu mi, chuyên tâm suy tính lúc này của Cố Thanh Bùi, vị trí trái tim liền tuôn trào một dòng nước ấm, y nói: "Ông có cao hứng không?"



"Gì cơ?"



"Dự án này thành công, kiếm được thật nhiều tiền, ông sẽ cao hứng chứ?"



"Sao lại không cao hứng chứ."



"Vậy thì tốt rồi."



Cố Thanh Bùi thoáng ngừng, "Nguyên Dương, cậu muốn nói cái gì?"



"Ông trước kia luôn chê tôi khiến ông phiền lòng, mang thêm cho ông phiền toái, hiện tại chung quy đã có thể khiến ông cao hứng được một hồi rồi."



Cố Thanh Bùi khẽ cười, "Cậu cho rằng cậu hiện tại sẽ còn không khiến lòng tôi phiền, không thêm phiền toái cho tôi ư?"



"Bất kể thế nào......"



"Cậu trước kia cũng đã từng khiến tôi cao hứng mà." Cố Thanh Bùi nhẹ giọng nói.



Nguyên Dương ngây ngẩn, thanh âm của y có đôi chút run rẩy, "Là có ý gì."



Cố Thanh Bùi xoa ấn đường, ý thức được bản thân thất thố, giọng nói của hắn khôi phục bình thường, "Không có gì, không nói nữa, tôi còn phải họp, khi nào khoản tiền giải ngân, thì báo cho tôi một tiếng."


Nguyên Dương ở đầu kia điện thoại thoáng trầm mặc, sau đó thấp giọng nói: "Tao nhận ra giọng nói của mày."



Gã bảo vệ đắc ý lớn tiếng cười, "Mày nhận ra là tốt rồi, đỡ cho tao phải giải thích. Ôn con, tay tao thiếu chút nữa bị mày phế bỏ, mày đừng tưởng tao sẽ dễ dàng bỏ qua cho mày."



Nguyên Dương lạnh nhạt nói: "Mày muốn thế nào, muốn bao nhiêu, nói đi."



"Năm trăm vạn tiền mặt. Trong đó bốn trăm năm mươi vạn đổi thành bốn lăm tấm chi phiếu du lịch trị giá mười vạn, năm mươi vạn còn lại thành tiền mặt. Buổi chiều ngày mai đích thân mày một mình đi đến chỗ tao chỉ định, người của tao sẽ đưa mày lại đây, đừng có giở trò gì, tao đã bất chấp rồi. Nếu làm tao suy nghĩ lại, tao sẽ giấu Cố Thanh Bùi đi."



Nguyên Dương cơ hồ không có bất cứ chần chừ gì, "Được."



Gã bảo vệ âm hiểm cười nói: "Mày đối với Cố Thanh Bùi thật đúng là tình thâm ý trọng a, thằng cha còn lại trong tấm hình, chính là mày phỏng."



Nguyên Dương ý vị thâm trường nói: "Mày thông minh hơn rồi đó."



"Phi, đi cửa hậu, thực ghê tởm."



Nguyên Dương nói: "Chiều mai phải đến đâu chờ đây?"



"Ngày mai sẽ thông báo lại, nhớ kỹ, chỉ đi một mình."



"Yên tâm đi, người nằm trong tay mày, mày còn lo lắng gì nữa."



"Tốt nhất là như vậy, bằng không mày chờ mà đến nhặt xác đi!"



Sau khi cúp điện thoại, gã bảo vệ lạnh lùng nhìn Cố Thanh Bùi, tựa như đang nhìn một người chết.



Cố Thanh Bùi cũng nhìn gã, nghi hoặc trong lòng càng nặng.



Người này sao lại muốn chi phiếu du lịch? Nếu là Nguyên Dương kí tên, gã dù có chạy ra nước ngoài cũng không đổi được tiền, hay là gã có biện pháp nào khác? Hắn trước kia từng nghe qua tin tức dùng chi phiếu du lịch thông qua thủ đoạn nào đó để lừa đảo, bất quá lúc đó chẳng hề để tâm, song đó dù sao cũng là tội phạm kỹ thuật cao, hắn không cho rằng đám lưu manh chẳng có văn hóa lại có thể nắm bắt được.



Hơn nữa, lần trước hắn rõ ràng nhìn ra được, người này rất sợ Nguyên Dương, chỉ có một khả năng, gã đã bị người nào đó chỉ thị.



Người đầu tiên Cố Thanh Bùi nghĩ đến chính là Nguyên Lập Giang, dù sao đã từng bị ông ta hại, chung quy vẫn còn sợ hãi.



Chính là hắn lại lập tức phủ quyết, thứ nhất hắn không tin Nguyên Lập Giang sẽ dùng thủ đoạn cực đoan như vậy đối phó hắn, thứ hai Nguyên Lập Giang không nhất thiết phải đối phó với con trai mình như thế.



Nếu không phải Nguyên Lập Giang, vậy thì là ai?



Là ai, có quan hệ mật thiết với lợi ích của bọn họ?