Châm Phong Đối Quyết

Chương 31 :

Ngày đăng: 15:33 30/04/20


Cố Thanh Bùi có chút ngoài ý muốn, bởi vì Nguyên Dương đối với chuyện này giống như thật sự rất để tâm, chỉ riêng gọi điện đã gọi liền hơn bốn mươi phút.



Có nhiều thêm một phần hy vọng lúc nào cũng tốt, lại nói nếu Nguyên Dương thật sự có thể trưởng thành thêm một chút, nói không chừng Nguyên Lập Giang có thể sẽ sớm dắt thằng nhóc này đi.



Cố Thanh Bùi còn có chuyện khác cần xử lý, mới nãy vừa tiếp một cuộc điện thoại, Triệu Viện hẹn hắn ra ngoài. Đợi Nguyên Dương nói chuyện điện thoại xong quay về, Cố Thanh Bùi đã muốn thay đổi thân thường phục vàng nhạt trang nhã đẹp đẽ, tính toán xuất môn.



"Ông đi đâu đấy?" Nguyên Dương hỏi.



"Gặp một người."



Nguyên Dương nhíu mày nói: "Quần áo của tôi không mặc được nữa, tôi sao ra ngoài được đây?"



"Không cần cậu đưa đi." Cố Thanh Bùi nói: "Cứ ở lại đây đi, khi nào về tôi sẽ mang quần áo tới cho cậu."



Nguyên Dương ngăn hắn lại,"Ông muốn đi gặp ai?" Cố Thanh Bùi phi thường chú trọng lễ nghi thương vụ, chỉ cần là gặp người có liên quan đến công việc, chắc chắn sẽ mặc tây trang giày da. Từ lúc y quen biết Cố Thanh Bùi cho đến bây giờ, tổng cộng cũng chưa thấy qua mấy lần hắn mặc thường phục, hơn nữa Cố Thanh Bùi ngay cả tóc cũng không dùng keo xịt cố định, chính là để tùy ý buông rủ, toàn thân nhìn qua trẻ thêm vài tuổi, tựa như muốn đi...... Muốn đi hẹn hò vậy.



Lại còn không để y theo nữa......



Nguyên Dương có điểm nổi nóng, "Tôi muốn đi."



"Cậu đi làm cái gì? Đây là việc riêng của tôi." Cố Thanh Bùi xịt chút nước hoa, soi gương.



Hắn cũng không phải cố ý muốn sản sinh sức quyến rũ trước mặt Triệu Viện, chẳng qua muốn biểu hiện đến xuân phong đắc ý trước mặt người cũ, là tâm lý không tránh được của mỗi con người.



Nhưng những thứ này qua con mắt Nguyên Dương, hiển nhiên chính là vụng trộm hẹn hò tình nhân.



Nguyên Dương thô lỗ nói: "Ông không phải là muốn đi hẹn hò đấy chứ."



Cố Thanh Bùi cười nhạo một tiếng, cũng không cảm thấy bản thân có nghĩa vụ phải trả lời, hắn sửa sang lại quần áo, xoay người muốn đi ra ngoài.



Nguyên Dương chắn trước người hắn, từ cao nhìn xuống hắn, "Tôi muốn đi, bằng không ông đừng hòng ra khỏi cửa." Y phải đi xem coi Cố Thanh Bùi là lén lút vụng trộm với ai.



Cố Thanh Bùi khẽ nhíu mày, "Cậu có thể chín chắn hơn chút được hay không?"



Nguyên Dương hừ một tiếng, "Đừng có khích tướng, tôi vẫn sẽ đi. Lại nói, ông hôm nay phải quay về ăn cơm chiều, đồ ăn tôi đã mua đầy đủ rồi."



Cố Thanh Bùi nói: "Có trở về hay không còn phải xem tình huống."
Hử?



Y nhướn mày, sờ soạng kỹ lưỡng hai bên túi một lần, lại đều sờ thấy trống trơn.



Chẳng lẽ rớt xuống phía dưới ghế ngồi?



Hắn khom người tìm kiếm một lần hết những vị trí di động có khả năng rơi xuống, song cũng không thu hoạch được gì. Nghĩ đến thời điểm vừa rồi hai người quấn quýt, tay Cố Thanh Bùi thi thoảng đập vài cái vào y, dường như là quanh quẩn xung quanh chỗ túi áo, nhưng lúc ấy y quá hưng phấn, hoàn toàn không chú ý tiểu tiết này.



Chẳng lẽ thật sự là bị Cố Thanh Bùi móc túi mất rồi?



Y lấy ra di động của mình, vừa định gọi điện thoại cho Cố Thanh Bùi, một tin nhắn liền được gửi tới.



Cố Thanh Bùi gửi cho y một tin nhắn MMS, y mở ra liền thấy, là hình ảnh một bàn tay giơ ngón giữa, Nguyên Dương cẩn thận phân biệt một chút, mu bàn tay trắng trẻo, ngón tay thon dài, móng tay mượt mà kia, rõ ràng là bàn tay của chính Cố Thanh Bùi.



Nguyên Dương hung hăng nện xuống bánh lái, còi ô tô sắc nhọn ré lên một tiếng.



Quả nhiên bất cứ thời điểm nào cũng không có thể thiếu cảnh giác với Cố Thanh Bùi.



Y vội vã khởi động xe, nhanh chóng lái khỏi bãi đỗ.



Mới nãy tuy rằng chỉ lướt thoáng nhanh qua cái tin nhắn kia, nhưng cái địa chỉ đó y vẫn còn có chút ấn tượng, bất quá, chỉ e có muốn tới, bọn họ cũng đã sớm đổi chỗ rồi.



Chính là hiện tại ngoại trừ đến đó xem xem, y cũng không biết nên đi chỗ nào.



Tên khốn kiếp Cố Thanh Bùi này, cư nhiên dám đùa bỡn y như vậy.



Nguyên Dương càng nghĩ càng tức, đến cuối cùng từ tức y chuyển thành hưng phấn.



Xem ra, trò chơi xem ai chế ngự được ai giữa bọn họ này, còn lâu lắm mới chấm dứt. Cố Thanh Bùi có gan lén lút vụng trộm với gái sau lưng y, xem ra căn bản là không có ghi nhớ giáo huấn, y thực không nên khách khí với Cố Thanh Bùi, trực tiếp đem người lột sạch rồi thượng thêm mấy lần, nói không chừng Cố Thanh Bùi sớm đã ngoan ngoãn.



Y lái đến nửa đường, không tính toán đến quán cafe đó nữa, Cố Thanh Bùi khẳng định sớm đã thông tri với ả Viện Viện gì đó để đổi địa phương, y đi cũng là tốn công vô ích.



Y đem xe lái về nhà mình, thay một bộ quần áo. Sau đó lái xe chạy đến nhà Cố Thanh Bùi.



Ở trên xe, y gọi điện thoại cho một người bạn, "Alo, anh bạn, nhờ mày một chuyện chút chuyện, giúp tao điều tra một người, cả quan hệ xã hội mấy năm gần đây của hắn nữa. Người này tên Cố Thanh Bùi, chú trọng xem quanh người đó có một người phụ nữ tên ‘ Viện Viện ’ hay không."