Chàng Rể Ma Giới

Chương 1004 : Lại hợp tác?

Ngày đăng: 23:21 20/04/20


Trần Duệ lúc đi vào đại sảnh, nữ nhân kia như cảm nhận được cái gì, quay đầu lại nhìn hắn, nhíu mày. Lola và Isabella theo ánh mắt mà nhìn, nhất thời cũng không nhận ra Trần Duệ, nhưng nhận ra cặp mắt quen thuộc, tựa hồ hiểu ra.



Nàng kia cảm ứng được gì đó, trên mặt hiện ra vẻ tươi cười kì dị, Tràn Duệ cảm giác được cổ tay trở nên nóng bỏng, một cái ấn ký lục tinh dần nổi lên, sắc mặt không khỏi biến đổi.



Cái ấn ký này lẽ không nên tồn tại, không thể tưởng được là khi cô gái này hạ lực nó lại xuất hiện, hắn trong lòng biết hành tung đã bại lộ, liền thu Lola và Isabella vào Phong Tinh đài.



Chiêu thức này là chiêu bảo vệ người thân mạnh nhất.



- Python đại nhân, từ lúc chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ.



Nữ nhân này, ngày đó đã cùng Trần Duệ đi đến thế giới mặt đất, Python!



Trong trận chiến Quang Minh Thánh Sơn, Python luôn ra vẻ thân mật với Trần Duệ đã chính thức lộ rang nanh, đem Trần Duệ chế tạo thành “Nhân thể bom” uy hiếp Michela, Trần Duệ đối với Python vẫn luôn cảnh giác, nhưng vẫn suýt nữa như thế mà chết. Mặc dù cuối cùng Trần Duệ mạo hiểm, lợi dụng phân thân của Tu La lừa gạt hai đại bán thần, cuối cùng sử dụng Phong Ảnh Ngoan toàn thân trở lui, nhưng lực lượng và tâm trí Python để lại cho hắn ấn tượng cực kỳ sâu sắc.



Lục ấn ký trên cổ tay vốn là chỗ ký sinh của Pythong, còn có thể cung cấp ba lượt cướp đoạt sức lực, Trần Duệ dung qua một lần với Long Hoàng Paergelisi tại Long cốc, về sau tại trận chiến trên Quang Minh đỉnh. Lúc ấy hắn lợi dụng không gian thần khí của Huy Hoàng tháp thoát đi, cảm giạc được lục tinh ấn ký biến mất.



Trần Duệ vừa dứt lời, lập tức phát động na di, trong nháy mắt đã hiện ra một vùng núi hoang ngoại ô của lãnh địa Kim Diệu.



- Không cần phải vội vã chạy trốn như thế.

Thanh âm Python đều đều vang ở phía sau.



- Chỉ là muốn kiếm một địa điểm thanh vắng để nói chuyện mà thôi.

Trần Duệ dừng lại.

- Trước mặt đại nhân Python, tiểu nhân vật như tao sao dám nghĩ tới chuyện chạy trốn cơ chứ?



Python cười phá lên, giống như nghe được điều buồn cười nhất thế giới, thanh âm như tiêng chuông bạc vậy, rất dễ nghe, Trần Duệ âm thầm tập trung lực lực lượng, đề phòng ở trạng thái cao nhất.



Hắn biết rõ nữ nhân này rất tàn nhẫn, giết người không hề gớm tay.



Python cũng không có động thủ, thu lại tiếng cười:

- Đúng là ‘không thật tế’, từ này là hợp lý nhất. Không chỉ với ta, mà còn là vớit ên Micheal tự cao tự đại. Lúc trước ta mang theo ‘tiểu nhân vật’ là ngươi xâm nhập Thánh Sơn, cùng tên Micheal hung ác lưỡng bại câu thương, mà tên ‘tiểu nhân vật; lại thuận lợi mang đi Phong chi chương rời đi. Giống như tát một cái mạnh vào mặt vậy đấy.


- Python đại nhân, chúng ta coi như là ‘Lão bằng hữu’ cũng không phải là hoàn toàn không biết gì về nhau,

Trần Duệ mặt không biến sắc.

- Đại nhân có nhớ lần trước ta đã nói, ta cần tìm một người, có thể ngay trong Thánh Sơn, đáng tiếc, lần đó không có quá nhiều thời gian tìm kiếm. Hôm nay ta đã xác định được vị trí của nàng trong Thánh Sơn, ý niệm cũ ta vẫn chưa từ bỏ.



Con mắt Python híp lại, Trần Duệ không chút tránh né con mắt nàng, Quang Minh Thánh Sơn sáng tạo bổn nguyên, cái này luôn là mục tiêu của đời của Python, hẳn là không thể nào đơn giản từ bỏ được.



Python vuốt cầm:

- Ngươi quả nhiên là người thông minh, đã đoán được ý đồ của ta, nếu đã có cùng mục tiêu, sao không ngại một lần nữa hợp tác, trên cơ sở bình đẳng với nhau. Nhưng mà lực lượng phòng hộ Quang Minh Thánh Sơn lần trước ngươi cũng thấy dấy, có nắm chắc có thể tiến vào lần nữa không?



- Đương nhiên là có, chẳng lẽ ngươi đã quên, Chén thánh vừa rồi là một trong quang minh tam thánh vật,

Trần Duệ nhẹ nhàng gương quang chi hoàng lôi trong tay

- Hơn nữa cái khoả gì đó, là Rafael tự đưa cho ta.



- Xem ra thân phân hoàng tử, có phân lượng hơn ta tưởng?

Python trong lúc vui vẻ lộ ra một tia vũ mị, vẻ băng lãnh sát khí cuối cùng cũng mất đi.



- Không chỉ là hoàng tử, còn có mặt khác nữa… Từ từ đại nhân sẽ rõ.

Trần Duệ giương lục tinh ấn ký trên cổ tay.

- Thủ đoạn này của đại nhân cao tay ấn hơn ta tưởng, tưởng đã thoát dượ, ai ngờ vẫn còn tồn tại.



- Chỉ là một ít thủ đoạn để tòn tại thôi, dù sao, linh hồ của ta có thể tại đó gởi qua lại, yên tâm, nó không có ảnh hưởng gì đến ngươi, nếu không tin ngươi cũng sớm cảm ứng được. Hiện tại ngươi có thể tiếp tục sử dụng hai lần cướp đoạt.



Trần Duệ gật đầu, lạnh nhạt nói với Python:

- Quang chi hoàng lôi, Chén thánh, mối quang hệ đặc thù vói thánh sơn, như thế đã biểu lộ thành ý của ta, mà đại nhân cũng đã nói, chúng ta bình đẳng hợp tac,s thế thành ý đại nhân bỏ ra là gì?



- Tháp Huy Hoàng, ta có thể dùng để trợ giúp ngươi không chế hắn, mặc dù ngươi không có thực lực tương ích, cũng có theerr có ích. Chỉ cần có thể chính thức nắm giữ tháp Huy Hoàng, chiến lực của ngươi sẽ tang them một tầng, không chỉ có thế, hắn còn có không gian công năng đặc thù, muốn mang một người đi không khó, cho dù đó là Quang Minh Thánh Sơn. Mọi chuyện trước đây của hai ta coi như xoá bbor hết. Trước khi đến Thánh Sơn ta cần mượn Chén Thanh của ngươi khôi phục linh hồn bị thương và lực lượng.



Trần Duệ cau mày, đam chiêu, rồi cười vui vẻ

- Thành giao.