Chàng Rể Ma Giới
Chương 997 : Rafael VS Naxos Bach
Ngày đăng: 23:21 20/04/20
Trận chiến ở Phỉ Thúy Lâm Hải, Trần Duệ đã gặp một địch nhân rất đáng sợ là chúa tể căm hậm Kuiliannuo.
Mặc dù chỉ là ảo ảnh nhưng thực lực của nó đủ khiến Trần Duệ tan biến trong nháy mắt. Nếu như không phải từ đầu Kuiliannuo muốn khống chế hắn thì đã không bị Trần Duệ lợi dụng dành phần thắng.
Trận chiến ấy bây giờ nghĩ lại vẫn còn cảm thấy vô cùng may mắn.
Hôm nay đối mặt với ảo ảnh chúa tể Naxos Baher này, thực lực thua xa Kuiliannuo.
Kuiliannuo là kẻ đứng đầu ba vị chúa tể Thâm Uyên, thực lực khẳng định phải ở trên Noxos Baher nhưng nguyên nhân thực sự khiến Naxos Baher suy yếu đó là do chủ tế đàn bị hủy.
Mặc dù như thế nhưng ảo ảnh chúa tể vẫn khiến Trần Duệ cảm thấy nguy hiểm cực độ, trong lòng biết không thể nào dùng lực lao đầu thẳng vào. Nhưng hắn cũng không dùng Tinh Không chi môn để đào thoát mà không chút do dự bóp nát con át chủ bài “thích hợp nhất”: Thánh Hoàn huy chương.
Thánh Hoàn huy chương này là do Rafael đưa cho hắn hồi còn ở Kim Diệu lãnh địa, có thể triệu hồi phân thân của vị thiên sứ tối cao này.
Sau khi Rafael (phân thân) xuất hiện, đầu tiên liếc mắt nhìn Trần Duệ một cái: “Ngươi quả nhiên còn sống!”
Rafael đã sớm nhận được tin “Arthur” mất tích, trong lòng khó tránh khỏi vài phần bực bội. Đây là “thánh tử” hắn đích thân khâm điểm, mất rất nhiều thủ đoạn mới có thể lung lạc về dưới trướng thế mà lại ngoài ý muốn rơi vào độc thủ của Hắc Tử Đồ! Mấu chốt nhất là Kinh Cức chi quan vẫn còn nằm trong tay “Arthur”, nếu Kinh Cức chi quan rơi vào tay Hắc Tử Đồ, hậu quả thiết nghĩ không thể tưởng nổi.
Hôm nay, “Arthur” rốt cục cũng thi triển tuyệt chiêu bảo vệ tính mạng hắn ban cho, thành công triệu hồi phân thân của hắn. Rafael thở phào một hơi, nhưng mà vị thiên sứ này chỉ thư giãn được một giây đồng hồ liền lập tức nhận ra ánh mắt đáng sợ phảng phất như xuyên thủng tất cả ở phía sau. Ánh mắt này ẩn chứa lực lượng khủng bố quen thuộc vô cùng.
Đồng tử Rafael bỗng dưng co rút lại, đầu chưa quay miệng đã tự dưng bật thốt lên một cái tên: “Naxos Baher!”
Vừa dứt lời, một cỗ lực lượng hủy diệt rất mạnh đánh lại từ phía sau lưng. Rafael không kịp trốn tránh, thân thể bỗng dưng bị tách làm hai nửa dường như là không chịu nổi một kích.
“Arthur, lần này ngươi lập công lớn, có muốn thưởng gì không?”
Trần Duệ nhìn vết máu độc long lưu lại ở dưới đất, ánh mắt lộ vẻ chờ mong: “Rafael đại nhân, liệu có bí thuật nào giúp người ta phục sinh không?”
“Kể cả có là phục hoạt dược tề thì điều kiện hạn chế vẫn khá lớn, huống chi bọn họ đã bị tiêu diệt hoàn toàn.” Cảm giác của Rafael rất mẫn tuệ, lập tức phân biệt ra vết máu mới kia là do Long tộc lưu lại, trong lòng không còn nghi ngờ gì nữa. “Nếu như trước khi linh hồn của bọn họ triệt để chôn vùi, ngươi có thể đưa linh hồn chúng thu vào Chén Thánh, sau đó dùng vật có quang minh tinh khiết như tuyết đạt lai để hiến tế thì còn hy vọng khôi phục linh hồn, rồi chờ về sau tìm kiếm thể xác dùng bí thuật sống lại.”
Hiến tế tuyết đạt lai? Trần Duệ nghĩ đến đây, trên mặt lộ vẻ uể oải. “Thời gian ta đạt được Chén Thánh quá ngắn, chỉ sơ bộ được nó đồng ý, còn chưa biết cách sử dụng.”
“Ngươi đã nhận được sự tán thành của Chén Thánh? Xem ra thiên phú và thể chất của ngươi đều rất tốt!” Rafael mỉm cười rồi lập tức lắc đầu. “Đáng tiếc, đừng nói là hiện tại linh hồn đã hoàn toàn tiêu tán, cho dù có thu được họ vào Chén Thánh thì tuyết đạt lai hoa kia cũng không có cách nào lấy được... Tóm lại, chuyện này không cần vọng tưởng nữa, nếu như ngươi thiếu thủ hộ giả, ta sẽ phái thiên sứ giáo hội tới bảo vệ ngươi.”
“Tạm thời thì không cần... Cái ta mất không chỉ là thủ hộ giả còn có đồng bạn và người yêu. Chuyện này khiến ta hiểu ra nhiều thứ lắm, quyền lực gì đó đều kém xa lực lượng chính thức.” Trần Duệ ảm đạm thở dài một hơi, ánh mắt dần kiên định. “Một siêu giai thủ hộ giả khác của ta đang trên đường chạy tới đây, ta sẽ mau chóng gặp được hắn. Hoàng tử Arthur hiện bị bắt cóc tốt nhất cứ núp trong bóng tối còn an toàn hơn đi ra ngoài sáng. Ta cần tạm thời biến mất một thời gian, đợi sau khi xử lý xong một vài chuyện vụn vặt, ta sẽ vứt bỏ những thứ dư thừa kia, dùng ý chí và quyết tâm tiến vào Quang Minh Thánh Sơn. Đến lúc đó, còn xin đại nhân chỉ điểm nhiều hơn.”
“Ngươi có thể nhận thức đến điểm này coi như trong cái họa có cái may. Kẻ thù giết bạn giết vợ, phải tự tay mình chém giết mới chính thức được coi là báo thù.” Rafael khen ngợi gật đầu: “Ngươi sẽ có một ngày như vậy, chờ ngươi hoàn toàn tiêu hóa truyền thừa thượng cổ, ta sẽ ban cho ngươi lực lượng chính thức. Nếu như ngươi có đủ tư chất và cố gắng, ta thậm chí có thể thỉnh cầu thần ân hàng lâm, chuyển hóa ngươi thành thiên sứ, có được sinh mạng vĩnh hằng.”
“Sinh mạng vĩnh hằng? Cảm ơn đại nhân!” Trần Duệ sáng mắt, vẻ mặt vừa mừng vừa sợ nhưng trong lòng lại thầm chửi, vĩnh hằng cái chym.
“Được rồi, ta mang ngươi ra khỏi đây trước!” Rafael vung tay lên, một vòng tròn ánh sáng ẩn chứa lực lượng đáng sợ được tạo bởi vô số ký tự đã rơi vào giữa địa cung, nhanh chóng khuếch tán ra bốn phía. Một giây sau, Trần Duệ cảm thấy không gian quanh mình biến hóa, hắn đã xuất hiện giữa không trung.
“Ầm ầm...” Xa xa truyền tới tiếng rung lắc kịch liệt, dường như có địa chấn xảy ra. Trần Duệ ngoảnh đầu nhìn, chủ sơn của dãy Hồng Thạch đã bị sụp đổ phần lớn.
Kim Huy địa cung - thế giới khổng lồ dưới lòng đất của huyệt động ải nhân cứ thế đi vào lịch sử.