Chàng Trai Nhà Bên
Chương 3 :
Ngày đăng: 18:24 19/04/20
Gửi đến: Nadine Wilcock <[email protected]>
Từ: Mel Fuller <[email protected]>
Về việc: Max Friedlander
Cậu này, nhờ Dolly, cuối cùng tớ đã có thể lần ra Max Friedlander! Ít ra là, hình như không ai có số của anh ta, nhưng tớ có địa chỉ email. Viết nháp giùm tớ một tin nhắn nhé. Cậu biết tớ không giỏi uốn gối trước ai mà.
Mel
Gửi đến: Max Friedlander <[email protected]
Từ: Mel Fuller <[email protected]>
Về việc: Bác của anh
Anh Friedlander thân mến,
Tôi hy vọng anh đọc được lá thư này. Chắc anh không biết cảnh sát đang cố liên lạc với anh nhiều ngày qua. Tôi rất tiếc báo với anh là bác của anh, Helen Friedlander, đang bị thương nghiêm trọng. Bà là nạn nhân của một vụ được cho là tấn công tại căn hộ của mình. Hiện bà đang trong tình trạng nguy kịch tại bệnh viện Beth Israel của New York. Không may là bà đang bị hôn mê, và bác sỹ không biết bà có tỉnh lại hay không nữ
Anh Friedlander, nếu anh nhận được tin nhắn này, vui lòng gọi cho tôi ngay khi có thể theo số di động 917-555-2123, còn nếu không, xin cứ tùy nghi email cho tôi nhé. Chúng ta cần bàn về việc anh nghĩ bác anh thích thú nuôi của bà được chăm sóc ra sao trong khi bà nằm viện.
Tôi biết đây không phải là việc anh cần để tâm lúc này khi xét đến mức độ nghiêm trọng trong tình cảnh hiện nay của bà cụ, nhưng tôi khó có thể mường tượng rằng, một người rất thương yêu thú vật như bác anh lại không định trước một quy định nào đó cần thực hiện trong loại hoàn cảnh này.
Tôi là người sống cạnh nhà bà (căn hộ 15B) và tôi đang dẫn Paco đi dạo cũng như chăm sóc lũ mèo của bác anh, nhưng tôi sợ là lịch sinh hoạt của tôi không cho phép tôi chăm sóc chúng toàn thời gian. Việc chăm sóc Paco đang bắt đầu có ảnh hưởng đến công việc của tôi. Vui lòng liên lạc với tôi ngay khi có thể nhé.
Melissa Fuller
Gửi đến: Mel Fuller <[email protected]>
Từ: Nadine Wilcock <[email protected]>
Về việc: Lá thư
Tớ thích nó đấy. Ngắn nhưng dễ thương. Và đi thẳng vào trọng tâm.
Nad:)
Tái bút: Tớ nghĩ cậu xóa cái phần đi làm muộn là đúng. Không ai trong thế giới thực lại quan tâm đến việc đó cả. Chỉ có ở chỗ làm của CHÚNG người ta mới theo dõi nhân viên đi muộn thôi.
Gửi đến: Nadine Wilcock <[email protected]>
Từ: Mel Fuller <[email protected]>
Về việc: Lá thư
Ừ, nhưng cậu nghĩ anh ta có nhận được nó không? Từ những gì tớ biết được dựa vào những người tớ đã nói chuyện đến giờ, cái người tên Max Friedlander này hình như đang đóng vai nghệ sỹ ăn chơi mới nổi đang ở trên đỉnh cao nghề nghiệp. Không thể tin là anh ta chưa bao giờ bước lên Trang 10!
Ngoài ra, hình như anh ta lúc nào cũng đi vắng. Tháng trước đi Thái Lan chụp ảnh, tuần trước ở Hawaii, còn tuần này, cậu biết ở đâu không? Không ai biết anh ta đang ở đâu cả. Gọi điện thoại cũng vô ích: Theo SI, anh ta đã làm mất nó khi đang bơi lặn ở Belize. Nếu đọc được tin nhắn này, cậu nghĩ anh ta có giống loại người sẽ nhận lãnh không từ nan? Tớ thấy hơi lo đấy.
Mà cũng không sao. Ý tớ là, tớ đã gắn bó với lũ mèo (Ông Peppers vẫn chưa chịu thò đầu ra khỏi gầm giường) còn Paco thì giống như bạn thân của tớ.
Nhưng tớ đã dính hơn năm cảnh cáo đi muộn từ phòng Nhân sự. Họ sẽ cho tớ vào diện bị theo dõi mất! Nhưng tớ biết làm gì đây? Paco CẦN hẳn một tiếng đi dạo vào buổi sáng. Tuy nhiên, nếu tớ còn trốn thêm một cuộc họp nào nữa vì phải tất tưởi chạy về nhà dắt con chó đi ị, tớ không bị đuổi mới là lạ. Tớ hoàn toàn hụt mất vụ Sarah Jessica Parker vào tối hôm kia vì Paco không chịu ị. Tớ đã phải dẫn nó tới lui cả tiếng đồng hồ. George đang cáu lắm, vì Ký sự lấy tin trước ta. Thiệt tình tớ không hình dung nổi Ký sự lại đưa mấy tin lượm lặt buôn dưa lê về những người nổi tiếng. Tớ luôn nghĩ họ quá trí thức đâu để tâm mấy vụ nà
Mel
Gửi đến: Tom Barrett <[email protected]>
Từ: Max Friedlander <[email protected]
Về việc: Tin nhắn
Gửi những ai có thể liên quan:
Vui lòng chuyển tin nhắn sau cho Vivica Chandler đang nghỉ tại Nhà tranh Sopradilla.
Viv!
Không được--anh lặp lại, KHÔNG ĐƯỢC--nhận bất kỳ tin nhắn, điện thoại, fax, email, vv... gửi cho anh từ một phụ nữ có tên Melissa Fuller.
Không, em đừng lo, cô ta không phải là một trong những người tình cũ của anh. Cô ta là hàng xóm của bác anh. Hình như, bác Helen bị ngã và cái cô rỗi hơi Fuller này đang cố liên lạc với anh về con chó ngu ngốc.
Gửi đến: Jason Trent <[email protected]>
Từ: John Trent <[email protected]>
Về việc: Max Friedlander
Sao lại không? Ý em là, dắt chó của một bà lão đi dạo... Điều đó còn có thể tệ đến mức nào?
Tái bút: Anh biết em không chịu nổi ba cái vụ luyện ngựa nghẽo. Có gì đó phi tự nhiên trong việc bắt một con ngựa nhảy nhót.
Gửi đến: John Trent <[email protected]>
Từ: Jason Trent <[email protected]>
Về việc: Max Friedlander
Ngựa không nhảy nhót trong luyện ngựa, đồ ngốc. Chúng bước. Mà em có bao giờ nghĩ em và Heidi có thể đúng là người dành cho nhau không? Ý anh là, với cái kiểu may mắn em đang có với phụ nữ gần đây, Heidi rất có thể là cơ hội sau cùng để nắm lấy hạnh phúc thực sự. Chỉ nghĩ, nếu em nghe theo con tim, thay vì cái đầu của Max, có thể em đã là người cung cấp cho Mim một đứa cháu cố vào tháng 12 tới, thay vì anh.
Jason
Gửi đến: Jason Trent <[email protected]>
Từ
Về việc: Max Friedlander
Em đã nói gần đây em ghét anh nhiều thế nào chưa?
Gửi đến: Max Friedlander <[email protected]>
Từ: John Trent <[email protected]>
Về việc: SOS
Được rồi, tớ sẽ làm.
Gửi đến: John Trent <[email protected]>
Từ: Max Friedlander <[email protected]>
Về việc: Chiến dịch Paco
Được rồi. Tớ sẽ cho người hàng xóm biết để gặp cậu (ý tớ là tớ) trao chìa khóa tối nay. Cô ta có chìa khóa sơ cua của bác tớ. Hình như cô ta chưa bao giờ thắc mắc vì sao bác Helen không đưa tớ chìa khóa nơi ở của bà già (vụ hỏa hoạn trong trước của bà ấy không phải do tớ. Có gì đó không ổn trong hệ thống dây điện).
Nhớ, cậu phải là tớ, vì vậy cố mà hành động như thể cậu quan tâm đến vết bầm của bà già, hay nó là cái gì cũng được. Và nghe này, chừng nào cậu còn là tớ, cậu hãy thử ăn mặc có chút... Tớ đang tìm từ gì ấy nhỉ? À, tớ biết rồi. PHONG CÁCH. Tớ biết mấy gã được sinh ra trong gia đình giàu có như cậu có khuynh hướng nói giảm số tiền tỷ tỷ của mình xuống. Điều đó với tớ tốt thôi. Ý tớ là, tớ có thể hiểu việc cậu đang làm, kiếm một nghề đàng hoàng thay vì làm nhàn hạ cho gia đình như anh cậu đã đề nghị.
Với tớ chuyện đó chẳng sao cả. Nếu cậu muốn vờ vịt làm một gã chỉ kiếm được 45 ngàn/năm, được thôi miễn ý kiến. Nhưng trong khi cậu là tớ, VUI LÒNG đừng ăn mặc như một sinh viên mới ra trường.
Tớ xin cậu: Không áo thun Grateful Dead nữa. Quần jeans bạc màu ư? Ừ, chúng LỖI MỐT hết rồi, John. Cả những đôi giày mọi khi cậu hay mang nữa. Cái gì có tua là cậu mê à?
Và vì tình yêu thương của Chúa, hãy kiếm một cái áo khoác da. Làm ơn nhé. Tớ biết điều đó có nghĩa sẽ phải chạm vào mớ tiền triệu quý giá trong tài sản ủy thác mà ông cậu để lại, nhưng thật đấy, KHÔNG cách biệt thì vẫn tốt hơn.
Thế thôi. Tớ chỉ yêu cầu có thế. Cố mà trông bảnh một chút khi đóng giả là tớ. Danh tiếng của tớ cần được lưu giữ, cậu còn lạ gì.
Max
Tái bút: Người hàng xóm có để lại số, nhưng tớ làm mất rồi. Địa chỉ email của cô ta là [email protected].
Gửi đến: Max Friedlander <[email protected]>
Từ: John Trent <[email protected]>
Về việc: SOS
Chúa ơi, Friedlander, cô ta làm việc cho TẠP CHÍ NY????
Sao cậu không nói? Cậu chẳng hé nửa lời về việc hàng xóm của bác cậu làm việc cho Tạp chí NY. Cậu không hiểu sao, Max? Cô ta có thể BIẾT tớ. Tớ là phóng viên. Cô ta cũng thế. Phải, cô ta và tớ làm việc cho hai tờ báo đối thủ, nhưng vì Chúa, phạm vi quá nhỏ. Nhỡ cô ấy mở cửa ra và hóa ra cả hai cùng đến một hội nghị - hay hiện trường vụ án? Vỏ bọc của cậu bị lộ ngay. Hay cậu không quan tâm?
Tái bút: Làm sao tớ email cho cô ta được chứ? Cô ta sẽ biết tớ không phải là cậu khi đọc địa chỉ của tớ.