Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!

Chương 10 : Mắt *** của anh ta bị mù sao

Ngày đăng: 12:07 30/04/20


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.



Cô ta dứt lời, không đợi Hạ Tinh Thần phản ứng lại đã xoay người rời đi.



Hạ Tinh Thần tức giận không ít nhưng hiện tại bộ dạng này quá chật vật, hơn nữa đây còn là Bộ Ngoại giao, cô là nhân viên nên phải chú ý hình tượng không thể nào tranh cãi ầm ĩ với Hạ Tinh Không.



“Tổng… tổng thống!”



Hạ Tinh Thần định rời đi sửa sang lại thì nghe âm thanh kinh ngạc của Hạ Tinh Không. Cô quay đầu, theo tầm mắt của cô ta nhìn sang, thấy không biết từ lúc nào Bạch Dạ Kình đã xuất hiện hành lang. Vẫn là đội ngũ như trước, tất cả đều là tâm phúc của anh, luôn đi theo sau lưng.



Hiện tại Hạ Tinh Không đứng thẳng người, gương mặt đều là sự sùng bái đối với người đàn ông này, không che giấu được sự kính sợ.



Người đàn ông này quả thật đủ dể khiến cho tất cả phụ nữ không khống chế được.



Nhưng hiện tại trong lòng Hạ Tinh Thần cực kì tức giận anh, nhất là sau khi nhìn thấy Hứa Nham và Hạ Tinh Không.



Nếu không phải năm đó anh tự quyết định chọn cô sinh con cho anh hiện tại cô sẽ không mất đi tình yêu, còn phải chịu sự khiêu khích của Hạ Tinh Không.



Bạch Dạ Kình đi về phía trước, Hạ Tinh Không nhìn thấy khoảng cách người đàn ông hoàn mỹ ngày càng gần cô ta, chỉ cảm thấy không kịp thở, kích động muốn ngất đi. Nhưng mà người đàn ông chỉ đi qua cô ta mà đi thẳng tới chỗ Hạ Tinh Thần.



Cho dù là liếc mắt cũng không cho Hạ Tinh Không. Xem cô ta giống như không khí hoàn toàn không có cảm giác tồn tại.



Hạ Tinh Không không thể tin được xoay người sang chỗ khác nhìn chằm chằm Hạ Tinh Thần.
Hạ Tinh Thần đi theo đối phương, Hạ Tinh Không tức giận đến giẫm chân. Cô ta vận khí thật tốt.



Thật ra cũng không xem là thương tổn gì, chỉ hơi đỏ mà thôi. Bác sĩ xử lý đơn giản cho Hạ Tinh Thần, lễ phục trên người cô không có cách nào mặc nữa đành phải mặc đồ công sở ban đầu vào hội trường. So sánh với đám người mặc lễ phục long trọng thì cô quả thật không hợp.



Hạ Tinh Thần ngồi tít đằng sau, cách rất xa hàng thứ nhất. Nhưng mà người đàn ông kia vẫn chói mắt như vậy, ở xa nhưng liếc mắt một cái vẫn có thể nhìn rõ ràng. Bên cạnh anh đều là người quyền cao chức trọng, một đám trước mặt anh đều cúi đầu xưng thần.



“Đừng nhìn nữa, lại nhìn sẽ bị mọi người chú ý.”



Trì Vị Ương quơ quơ trước mặt cô, lúc này Hạ Tinh Thần mới ý thức cô không xem biểu diễn mà lại nhìn chằm chằm bóng lưng Bạch Dạ Kình, quẫn bách, chột dạ quay mặt đi: “Biểu diễn rất đẹp.”



“Làm bộ, mình biết cậu nhìn tổng thống. Nhưng mà mình sẽ không trêu cậu. Người ta có mị lực như thế, nếu cậu không chăm chú nhìn người ta thì mình mới cảm thấy lạ. Chẳng qua là, bên phải hình như Hứa NhaMmnhìn cậu rất nhiều lần. Ôi chao, cậu nói lẽ nào Hứa Nham vẫn còn để ý cậu? Hai người các cậu nói không chừng còn có thể thành đôi!”



Hạ Tinh Thần nắm chặt bàn tay để trên đầu gối, bình thản nói: “Hiện tại anh ấy là bạn trai của Hạ Tinh Không, cậu cảm thấy… hai chúng mình vẫn còn khả năng sao?”



Trì Vị Ương mù mờ, há miệng tới mức có thể nhét vào quả trừng ngỗng. Một giây sau không nhịn được mắng: “Anh ta đúng là mắt *** bị mù mà. Tiên nhân Hạ Tinh Không này, tức chết. Lúc trước cậu và Hứa Nham yêu nhau, mình đã nói nhất định cô ta không hề đơn giản, vừa hấy Hứa Nham như uống phải thuốc kích dục, hiện tại cuối cùng cũng lộ ra rồi.”



“Xuỵt…” Hạ Tinh Thần làm thủ thế chớ có lên tiếng. Nơi này là Bộ ngoại giao, bên trong đều là nhân vật lớn, cô ấy nói lời thô tục như thế nếu đã người ta nghe dược thì xong rồi. Cuối cùng Trì Vị Ương cũng phát hiện ra, nhanh chóng vỗ miệng mình, im miệng không dám nói gì nữa.



Hạ Tinh Thần vẫn không nhìn được nhìn Hứa Nham, nhưng không đợi anh quay đầu lại thì cô đã dời tầm mắt.



Lồng ngực chua xót, thế sự vô thường, trước đây chưa bao giờ cô nghĩ Hứa Nham sẽ ở cùng một chỗ với Hạ Tinh Không.