Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!

Chương 9 : Vui vẻ gặp lại người yêu cũ

Ngày đăng: 12:07 30/04/20


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa



Hạ Tinh Thần đang nghĩ không biết lúc Trì Vị Ương biết ba của đứa bé là tổng thống Bạch thì còn hào khí như vậy nữa không.



Trì Vị Ương chuyển đề tài: “Nghe nói đêm nay dạ tiệc có biểu diễn, tổng thống sẽ đến.”



“Sao cơ? Sao mình không nghe nói gì?”



“Kế hoạch vừa sắp xếp, đến cùng là nghe thư kí trưởng nói.”



“À…” nói ra thì mấy ngày rồi cô chưa gặp Bạch Dạ Kình.



“Sao cậu lại phản ứng lạnh nhạt như vậy?” Trì Vị Ương ngược lại rất kích động: “Mình chỉ nghĩ đến được gặp tổng thống là khẩn trương lắm rồi. Trước kia nhìn anh ấy ở trên tivi đã thấy đẹp trai rồi, không biết nhìn người thật sẽ như thế nào nhỉ. Có lẽ còn đẹp trai hơn trên tivi.”



“Đẹp trai thì có ích gì, lạnh như băng, giống như cọc gỗ.” Hạ Tinh Thần lẩm bẩm.



“Cậu nói cái gì? Ai giống như cọc gỗ?”



“Không có gì, cậu gặp là biết ngay mà.”



Hạ Tinh Thần sợ cô nói lộ ra hết nên không dám nói tiếp.



Ngày đó cô không gặp Hứa Nham, anh bận nhiều việc, lại là phiên dịch cho thủ tướng đương nhiên luôn phải từng giây từng phút đi theo bên cạnh.



Buổi tối quả nhiên tổng thống Bạch đến, phô trương như cũ. Bộ trưởng Bộ Ngoại giao tiếp mọi người vào cửa. Ngăn cách bởi đám người, Hạ Tinh Thần nhìn người đàn ông cao cao tại thượng làm cho người ta không cách nào lại gần, trong lúc hoảng hốt cảm thấy anh như ánh mặt trời chói mặt giữa không trung, mà cô chính là bụi dưới mặt đất.



Khoảng cách xa như vậy, khác lớn như vậy lại có thể có con đúng là thế sự khó lường. Nhưng mà may cho cô không yêu người này, nếu không nhất định khổ không thể tả.



Hạ Tinh Thần thầm nghĩ, Trì Vị Ương lặng lẽ nắm tay cô, cô quay mặt đi, chỉ thấy một cô gái si mê hưng phấn cả khuôn mặt đỏ lên nhìn chằm chằm vào tổng thống chỉ thiếu chưa moi tim ra.




“Hiện tại anh ấy là bạn trai tôi, cách xa anh ấy một chút.” Là cảnh cáo.



Hạ Tinh Thần đã quen kiểu bộ mặt trước sau thay đổi của Hạ Tinh Không cười nhạo cô ta: “Đã qua năm năm mà bộ mặt dối trá này của cô không thay đổi chút nào!”



“Cũng hơn cái người giả vờ thanh khiết như cô, kết quả lại vụng trộm làm loạn với đàn ông, làm ra loại chuyện không cho ai biết. Hạ Tinh Thần, đừng trách tôi không nhắc nhở cô, đừng xuất hiện trước mặt Hứa Nham mà tự rước lấy nhục, căn bản cô không xứng với anh ấy.”



Hạ Tinh Thần không tức giận mà chỉ lạnh lùng nhìn cô ta: “Nếu cảm thấy tôi không chịu nổi như vậy thì sao cô giống như gặp đại địch? Hạ Tinh Không, ở bên ngoài năm năm sao một chút tiến bộ cũng không có vậy?”



“Cô!” Hạ Tinh Không tức giận, vừa lúc Hứa Nham cầm café đến, Hạ Tinh Không thu liễm lệ khí lúc nãy ở nụ cười như hoa.



Hứa Nham lo lắng nhìn hai người: “Hiện tại anh phải vào hội trường, hai em…”



“Vậy anh vào trước đi, em và chị vẫn muốn trò chuyện. Dù sao em lên sâu khấu vẫn còn một đoạn thời gian.



“Cũng được.” Hứa Nham không nghĩ nhiều, thật sự nhanh chóng rời đi, công việc quá gấp.



Hứa Nham vừa đi, sắc mặt Hạ Tinh Không thay đổi, café trong tay hắt lên người Hạ Tinh Thần.



Không hề dự liệu, Hạ Tinh Thần hít vào một ngụm, café nóng bỏng công thêm lễ phục cúp ngực trên người cô, café theo cổ áo chảy xuống, trong lòng biết đã bị bỏng đỏ.



Đáng chết!



Hạ Tinh Thần trừng mắt.



Hạ Tinh Không cười đầy vô tội: “Xin lỗi nhé, tay tôi cầm không chắc, nhưng mà chị à, đứng trước mặt bạn trai người khác thì nhớ rõ không cần ăn mặc gợi cảm như vậy, người ta sẽ ghen.”



Cô ta vừa dứt lời không đợi Hạ Tinh Thần phản ứng lại liền xoay người rời đi.