Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!

Chương 228 : Tổng thống trở về (2)

Ngày đăng: 12:10 30/04/20


Edit: Phi Phi



Beta: Quỳnh



Hạ Thiên Tinh theo Thụy Cương một đường đi đến tầng cao nhất. Cung điện rất lớn, nhưng ban đêm thực yên tĩnh, không có nhiều người qua lại ở tầng trệt.



Nhưng trong đầu mỗi người đều có việc mình muốn làm, mặc dù là đêm khuya nhưng thần sắc vẫn như cũ vội vàng, ai cũng không rảnh nhìn theo bọn họ một đường đi vào. Hạ Thiên Tinh ngắm cảnh qua thang máy, quan sát mỗi một tầng, trong đầu tất cả đều là bóng dáng của anh. Tưởng tượng đến anh ngày thường ở chỗ này ra ra vào vào.



Lần đầu tiên cảm thấy cách thế giới của anh gần như vậy.



"Hạ tiểu thư, ngài ở chỗ này đợi chút đi, lúc này tổng thống còn đang mở họp, có thể trong khoảng thời gian ngắn không thể xong được." Thụy Cương đưa cô đi vào phòng nghỉ.



Trong phòng nghỉ nhiệt độ ổn định, rất ấm áp. Hạ Thiên Tinh đem áo khoác trên người cởi ra, tùy tay gác ở một bên, hỏi: "Bên này phòng bếp còn có người sao?"



"Phòng bếp?" Thụy Cương có chút không hiểu.



"Anh ấy nói muốn ăn mì sợi, bây giờ tôi đi làm cho anh ấy."



Thụy Cương bật cười, "Ngài nghỉ ngơi đi, tới nơi này rồi thì ngài chính là khách. Tổng thống sẽ không cho phép ngài đến phòng bếp."



Làm sao? Anh ta để Thụy Cương trễ như vậy đón cô đến đây, còn không phải là vì muốn ăn mì sao? Hạ Thiên Tinh cũng không ngại, cảm thấy mình có thể giúp anh là được.



"Nếu anh không bận thì mang tôi đến phòng bếp nhìn xem đi."



Cô kiên trì, Thụy Cương liền cũng chỉ có thể đồng ý với cô.



..................



Trong phòng bếp, lúc này còn có người. Thụy Cương đi vào cùng chủ bếp nói vài câu, đối phương liền giao phòng bếp lại. Lại có người đem đến quần áo đầu bếp cùng mũ đi vào. Hạ Thiên Tinh cẩn thận mặc xong mới xuống bếp.



Nhìn thời gian cô hỏi Thụy Cương, "Cuộc họp có bao nhiêu người?"
Anh giống như là liếc Lãnh Phi, "Trước kia chưa từng thấy hiệu suất làm việc của Thụy Cương kém như vậy."



"......" Lãnh Phi không nói tiếp, dù sao một lát nữa cũng sẽ biết tình huống ra sao.



Bạch Dạ Kình cuối cùng cũng đến nhà ăn. Còn đang ở bên ngoài nhà ăn liền nghe được âm thanh bên trong.



"Trước kia đều ăn những món đầy dầu mỡ, bây giờ nếm món thanh đạm này thật ra cũng không tồi. Chủ bếp, còn nữa không? Lại cho tôi thêm một phần." Là âm thanh của bộ trưởng Lệ.



"Có. Ngài chờ một lát."



Âm thanh này......



Bạch Dạ Kình gia tăng bước chân hướng nhà ăn đi đến.



Đi vào, quả nhiên liền thấy cô ăn mặc trang phục đầu bếp ở nhà ăn "hầu hạ" đám người kia, vừa đưa mì sợi, vừa chuẩn bị hoa quả. Mấu chốt là cô còn cảm thấy vui vẻ vô cùng, rất cao hứng.



Sắc mặt Bạch Dạ Kình trầm xuống, xoay mặt trừng mắt nhìn Lãnh Phi, "Cậu để cô ấy tới chỗ này làm đầu bếp, còn cho mọi người xuống bếp, còn để cô ấy giống như người phục vụ?"



Lãnh Phi bị hỏi đến nỗi đầu đầy mồ hôi lạnh, "Này...... Nghe nói là Hạ tiểu thư khăng khăng phải xuống bếp nấu mì cho ngài...... Bất quá, ngài xem, trù nghệ của Hạ tiểu thư tất cả mọi người đều thích như vậy, xem tình hình mọi người đối với cô ấy cũng đều rất vừa lòng, về sau nếu là ngài muốn để cho cô ấy làm đệ nhất phu nhân của quốc gia chúng ta, lúc này ở trước mặt mọi người không phải là tạo một cái ấn tượng đầu tiên rất tốt hay sao?"



Đệ nhất phu nhân?



Bạch Dạ Kình bởi vì bốn chữ này mà dừng một chút, ánh mắt khóa chặt trên người Hạ Thiên Tinh đang bận rộn, trong đầu không tự giác phác hoạ ra hình ảnh cùng cô cầm tay dắt nhau đứng ở trên Bạch Vũ cung điện tiếp nhận sự chúc phúc của dân chúng.



Trước kia chưa bao giờ nghĩ tới, bây giờ ngẫm lại, ngực đều cảm thấy thực ấm áp.



Hạ Thiên Tinh tựa hồ đã nhận ra tầm mắt thật sâu này, vốn dĩ cô đang làm mì sợi đột nhiên ngẩng đầu lên.



Bốn mắt, cách mọi người đối diện nhau, cô nhìn anh, mắt sáng lên, tâm đong đưa đến lợi hại.