Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!

Chương 264 : Tình yêu chân chính (14)

Ngày đăng: 12:10 30/04/20


Edit: Trang nhỏ



Beta: Quỳnh



Anh thay quần áo rất nhanh, Hạ Thiên Tinh vừa nấu cơm vừa len lén nhìn trộm ra bên ngoài.



Anh đã thay áo ngủ, ngồi ngoài phòng khách, Hạ Đại Bạch sát bên cạnh, đầu nhỏ dựa vào cánh tay anh, một lớn một nhỏ, thu vào trong mắt cô, khiến cô không khỏi có chút mê mẩn.



Hình ảnh này thực ôn nhu khiến cô không tự chủ được nhớ tới nụ hôn nguy hiểm ngoài thang máy lúc nãy. Tay chạm chạm môi, thật kì lạ, cánh môi của cô vẫn còn đang nóng lên.



Số lần hôn môi của anh với cô nhiều đến đếm không hết, nhưng lần nào cũng dễ như trở bàn tay khiến tâm tư cô xao động không thôi.



Thở dài, trong lòng đột nhiên cảm thấy xúc động. Rõ ràng là chính anh đã nói cô đừng tiếp tục xuất hiện trước mặt anh. Chính là, chính anh lại……



Người đàn ông này, là điển hình "chỉ cho quan châu đốt lửa, không cho dân chúng thắp đèn"*.



( *Câu nói này xuất phát từ một câu chuyện vào thời Tống. link: http://www.chuonghung.com/2017/02/dich-thuat-chi-hua-chau-quan-phong-hoa.html?m=1. Ở đây có thể hiểu với ý bản thân muốn làm gì thì làm, không đếm xỉa tới suy nghĩ của người khác)



‘ đinh ——’ lò viba phát ra một tiếng giòn vang, Hạ Thiên Tinh đột nhiên hoàn hồn, thu lại tầm mắt.



Chốc lát sau, cô liền đem đồ ăn lên bàn. Cô không kêu anh, chỉ lặng lẽ cho Hạ Đại Bạch một cái nháy mắt. Hạ Đại Bạch biết ý liền nói, “Tiểu Bạch, bữa tối tình yêu của Đại Bảo làm cho ba xong rồi kìa! Ba nhanh ăn đi, khẳng định là so với mì gói của ba ngon hơn nhiều!”



Bữa tối tình yêu?



Hạ Thiên Tinh phát hiện ra rằng cô thực sự không nên nhờ vả Hạ Đại Bạch.



Bạch Dạ Kình xoay đầu liếc nhìn cô một cái, tầm mắt hướng tới " bữa tối kia", cô nói: “Chỉ là tùy tiện hâm nóng một chút, anh ăn trước đi, tôi đi sấy tóc.”



Nói xong, cô cũng không nhìn bọn họ, vội vàng về phòng. Một đường đi, liền nghe được Hạ Đại Bạch ở đằng sau nói: “Tiểu Bạch, Đại Bảo biết ba đau dạ dày liền lo lắng nên không cho ba ăn mì gói nha ~”



“……” Tiểu tử thúi!
“Nói như vậy, chú còn phải lấy lòng cháu thật tốt mới được?” Dư Trạch Nam xoa xoa khuôn mặt mềm mại trắng trẻo của nhóc một phen.



“Cái này rất cần thiết!” Hạ Đại Bạch nhếch cằm. Rồi sau đó, mở cặp sách nhỏ, từ bên trong móc ra một quyển vở cùng một cái bút. Dư Trạch Nam nhìn nhìn khuôn mặt nhỏ của nhóc, lại nhìn nhìn vở cùng bút, “Làm gì vậy?”



“Chấm điểm chú đó!” Hạ Đại Bạch giống một thầy giáo vô cùng nghiêm khắc, “Phải được 90 điểm trở lên, chú mới có thể cùng Đại Bảo tiếp tục ở bên nhau.”



Dù sao, cậu tuyệt đối sẽ không làm cho cái chú này được 90 điểm! Nhất định thề sống chết bảo vệ Tiểu Bạch!



Dư Trạch Nam dở khóc dở cười. Quay đầu lại nhìn mắt Hạ Thiên Tinh, Hạ Thiên Tinh mang một bộ dáng vô cùng đau đầu.



Hạ Đại Bạch nghiêm túc vừa lẩm cẩm bẩm vừa viết: “Giúp Đại Bạch thắt dây an toàn, +1 điểm. Cười Đại Bạch, -2 điểm.”



‘ trào ’ tự sẽ không viết, viết ghép vần.



Khóe môi Dư Trạch Nam giật giật, “Còn khóa thắt lưng?”



Hạ Đại Bạch liếc nhìn, đặc biệt nghiêm túc nói: “Nghi ngờ giám khảo là trừ 10 điểm!”



“……” Dư Trạch Nam ngoan ngoãn ngậm miệng, rồi sau đó, cung cung kính kính nói: “Tiểu gia, ngài nói cái gì chính là cái đó! Ngài ngồi xong chưa, tiểu nhân muốn đóng cửa! Chân nhỏ của ngài mau mau thu lại, bị kẹp là rất đau đó……”



Kia chính là một bộ dáng nịnh nọt, làm Hạ Thiên Tinh nhịn không được cười to.



Dư Trạch Nam ra vẻ hung hãn trừng cô một cái, kéo cửa xe, “Lên xe.”



Hạ Đại Bạch viết một câu: “ Chú hung dữ với Đại Bảo, trừ 20 điểm!”



“…… Tiểu gia, ngài thủ hạ lưu tình a.” Dư Trạch Nam gân cổ lên xin tha. Hoá ra tiểu tử này hôm nay không phải muốn đi xem triển lãm băng, nói rõ chính khảo nghiệm anh đây mà.



Hạ Đại Bạch dương dương tự đắc, hoàn toàn không bị bộ dáng xin tha kia ảnh hưởng, trực tiếp viết lên: "- 20 "