Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!

Chương 265 : Tình yêu chân chính (15)

Ngày đăng: 12:11 30/04/20


Edit: Phi Phi



Beta: Quỳnh



Lúc ban đầu, Hạ Đại Bạch đối với Dư Trạch Nam vẫn là bộ dáng rất khó chịu, trên cuốn vở nho nhỏ ghi rất nhiều dấu trừ, rất nghiêm khắc từ trong xương cốt ghi điểm trứng gà. Tỷ như, mua nước đến trễ 20 giây, -20; nhìn lén người phụ nữ khác, -30;



Dư Trạch Nam hàm oan oa oa kêu to, nói là nhìn phụ nữ, kỳ thật chỉ là không cẩn thận liếc mắt ngắm qua một cái thôi.



Nhưng tay nhỏ của Hạ Đại Bạch hướng phía sau một cái, chính là không chịu sửa cho anh ta. Tóm lại, trước khi đến phòng triển lãm, Dư Trạch Nam đã bị trừ hơn 100 điểm.



Hạ Thiên Tinh để mặc cho hai người quậy phá, căn bản là không định phản ứng lại bọn họ. Có kẻ dở hơi chịu ầm ĩ cùng Hạ Đại Bạch cứng cổ ngày cuối tuần, cô không cảm thấy có gì không tốt.



Kết quả, không nghĩ tới khi đến phòng triển lãm, hình ảnh biển người tấp nập bên trong khiến cho Hạ Đại Bạch kinh hoảng. Theo bản năng liền dựa vào bên người Dư Trạch Nam.



Dư Trạch Nam cười nhóc nhát gan, tiểu gia hỏa tức giận đến nhe răng nhếch miệng, định mở vở ra đánh cho anh một dấu trừ 1000 điểm, nhưng không chờ nhóc móc bút ra, thân người nho nhỏ đã bị một đôi tay nắm lên cao, vững vàng ngồi trên cổ Dư Trạch Nam.



“Như thế nào? Bây giờ không sợ nữa rồi chứ?”



Hạ Đại Bạch rất hưng phấn, trên khuôn mặt nhỏ không giấu được ý cười. Nhưng vừa nghe anh nói như vậy, khuôn mặt nhỏ tức khắc lại nghiêm lên, “Ai nói là con sợ? Con chỉ là không thích nhiều người mà thôi!”



Dư Trạch Nam cũng không vạch trần nhóc con, chỉ là cười cười khiêng nhóc di chuyển, “Tầm nhìn vừa lòng không?”



“Tạm được!” Tiểu gia hỏa ngạo kiều giương cằm nhỏ, đột nhiên nhìn một chỗ đằng xa có khắc băng làm nhi đồng nhạc viên, lập tức ghìm không được, tay nhỏ hưng phấn vỗ vai anh, “Mau! Bạn nhỏ, qua bên kia!”



“Đại Bạch, phải kêu chú.” Hạ Thiên Tinh sửa lại.



“Không có việc gì, chúng ta là anh em, không gọi chú.” Dư Trạch Nam lại là bộ dạng tùy ý.



“Được. Chú là anh em, con kết giao!” Hạ Đại Bạch đấm vào bộ ngực nhỏ, một bộ dạng nghĩa bạc vân thiên.



(*Nghĩa bạc vân thiên: tình nghĩa lớn đến nỗi che lấp cả mây trời rộng lớn.)




Dư Trạch Nam hiển nhiên cũng thấy được.



“Xem ra, hôm nay nơi này còn có người quen.”



“Nếu không, chúng ta đổi nơi khác đi?” Hạ Thiên Tinh nói.



“Vì sao muốn đổi địa điểm?” Dư Trạch Nam đem Hạ Đại Bạch ôm ở trong tay, đi thẳng vào Thập An Công Quán.



Dư Trạch Nam ở chỗ này cũng là người nổi tiếng. Anh ta vừa xuất hiện, ông chủ của Thập An Công Quán đã sớm ra đón, “Nhị thiếu gia, khách quý.”



Ánh mắt băn khoăn nhìn Hạ Thiên Tinh và nhóc, trong lòng chỉ cho rằng đây là bạn gái và con trai riêng của nhị thiếu gia, loại sự tình này nhìn mãi quen mắt, cho nên, cũng hướng Hạ Thiên Tinh hơi hơi gật đầu, xem như chào hỏi.



“Không phải là có khách càng quý hơn ở Thập An của mấy người hay sao?”



“Ở tầng trên ạ.” Ông chủ cười một cái, hạ giọng nói: “Tổng Thống tiên sinh đang gặp gỡ cha vợ tương lai, Lan tiểu thư cũng tới.”



Dư Trạch Nam nhíu mày, theo bản năng quay đầu nhìn lại hướng Hạ Thiên Tinh. Tâm Hạ Thiên Tinh căng thẳng. Khuôn mặt nhỏ của Hạ Đại Bạch trong lòng ngực của Dư Trạch Nam cũng đã suy sụp xuống, anh hỏi: “Cha vợ tương lai của Tổng Thống tiên sinh là ai?”



Dư Trạch Nam tức giận, cho nên âm thanh một chút cũng không có đè thấp.



Ông chủ bị anh doạ một cú sốc, “Hư! Tiểu tổ tông của tôi ơi, ngài nhẹ giọng một chút đi ạ.”



Hạ Đại Bạch quay đầu lại nhìn Dư Trạch Nam, “Vừa mới nãy, ông ấy nói cha vợ của Tổng Thống tiên sinh là ai? Lan tiểu thư lại là ai?”



Dư Trạch Nam không nói chuyện, chỉ là nói: “Hỏi mẹ con đi, mẹ con so với chú rõ ràng hơn.”



Hạ Thiên Tinh nói: “Nếu không, chúng ta đổi chỗ khác ăn cơm chiều đi.”



Ad: Đờ mờ, lại ngược!!!! Tình hình này thì 2 má nam nữ chính sẽ tiếp tục hiểu lầm nhau -.-