Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!

Chương 271 : Hạ Thiên Tinh, em đang ghen (4)

Ngày đăng: 12:11 30/04/20


Edit: Trang nhỏ



Beta: Quỳnh (up xong lần này là hết chap dự trữ rồi:v Mọi người vote, cmt để làm động lực cho editors nhé. Mà tuần sau ad đi học lại rồi, không bạo chap như vầy nữa đâu ;))



Hạ Đại Bạch không nói gì. Cô bé kia nhỏ giọng nói với Hạ Thiên Tinh: “ Dì à, con có ba, nếu Đại Bạch không có ba, con có thể đem một nửa ba của con cho cậu ấy mượn, được không?”



“……” Đứa trẻ này thực sự có ý tốt, nhưng trong lòng Hạ Thiên Tinh vẫn có chút buồn bực.



Cô sờ đầu của cô bé, “Con thật tốt, dì thay Đại Bạch cảm ơn con.”



Mẹ cô bé xấu hổ cười, đem con gái ôm vào trong ngực, “Cô đừng để ý, trẻ con không hiểu chuyện.”



Hạ Thiên Tinh lắc đầu, yên lặng nắm chặt tay Hạ Đại Bạch. Cúi đầu, dán vào tai cậu, ôn hòa nói: “Không cần buồn, con không phải cũng có ba sao, chỉ khác là con có một người ba vô cùng, vô cùng ưu tú. Ba của con có rất rất nhiều người yêu quý và ngưỡng mộ, được mọi người tôn kính, nên ba con rất bận, cho nên mới không có biện pháp cùng con tham gia. Con không được vì thế mà cảm thấy buồn, ngược lại nhất định phải kiêu ngạo vì có người ba như vậy.”



Hạ Đại Bạch rất nghiêm túc ghi nhớ lời này, thật lâu sau mới ngẩng đầu lên. So với vừa rồi, gương mặt đã khá hơn rất nhiều. Hạ Thiên Tinh nhéo nhéo lỗ tai nhỏ của nhóc“Mau nói cảm ơn với bạn học kia vì cho con mượn ba đi, nhanh.”



Nhóc rất nghe lời, ngoan ngoãn tới nói cảm ơn. Cuối cùng, cũng không quên kiêu ngạo nói thêm một câu: “Ba của mình rất ưu tú! Về sau, chờ lúc ba mình hết bận, mình liền đem đến chia cho cậu một nửa!”



Hạ Thiên Tinh bật cười.



Ba ba của mình còn có thể chia ra sao?



Sau khi mọi người đến đông đủ liền bắt đầu các hoạt động, bỗng nhiên trong phòng học quảng bá đột nhiên vang lên giọng nói của thầy hiệu trưởng: “ Các giáo viên nhanh chóng giúp các học sinh của mình mặc đồng phục, xếp hàng đến sân thể dục, hôm nay có lãnh đạo quan trọng đến trường học kiểm tra! Các giáo viên nhanh chóng  giúp các học sinh của mình mặc đồng phục, xếp hàng đến sân thể dục, hôm nay có lãnh đạo quan trọng đến trường học kiểm tra!"



Có thể nghe được trong giọng nói của hiệu trưởng có chút khẩn trương. Có vẻ lãnh đạo đến kiểm tra lần này nhất định không phải là nhân vật đơn giản. Chắc hẳn là người quyền cao chức trọng ở bộ giáo dục.



Loa phát thanh ngừng lại, các giáo viên liền nhanh chóng giúp học sinh chỉnh sửa lại trang phục, đeo phù hiệu của trường thật ngay ngắn.
……



Một hồi nghi vấn qua đi, tất cả phụ huynh ai ai cũng đều khó nén kích động.



Hạ Thiên Tinh ngơ ngẩn nhìn thân ảnh quen thuộc kia, hốc mắt tự nhiên lại có chút đỏ lên.



Cô… Thực sự không nghĩ tới, anh sẽ tới đây thật……



Cô đang nhìn anh từ rất xa, chỉ thấy anh mặc một chiếc áo khoác màu xanh biển, bên trong là áo sơmi trắng. Không giống trang phục mà anh hay mặc, hai nút áo sơmi của anh đã bị cởi ra, lộ ra xương quai xanh hoàn mỹ, có chút tùy tiện mà không mất đi phần nghiêm túc. Trên cổ tùy ý quàng một chiếc khăn quàng cổ nhung màu xanh nhạt.



Anh được mọi người vây quanh, đón chào, dẫm cầu thang chậm rãi đi lên.



Trong mắt Hạ Thiên Tinh bây giờ bỗng chỉ còn lại một mình anh.



Tất cả mọi người đứng hai bên thảm đỏ đều cẩn thận cung kính với anh. Hiệu trưởng thì đi phía sau anh. Đoàn người vừa nói vừa đi phía trước.



Ở phía sau, mấy chục người, mỗi người đều mặc tây trang giày da, trừ Lãnh Phi cùng hai bí thư, những người khác Hạ Thiên Tinh đều không quen biết.



Đi lên cầu thang, bước lên thảm đỏ, anh tựa nghe được những tiếng hoan hô của những vị phụ huynh, chậm rãi ngẩng đầu lên, giơ tay, vẫy chào mọi người khiến chó bên này cảm xúc càng tăng vọt, quần chúng kích động từng tiếng gọi "Tổng Thống tiên sinh".



Có một mình cô là đứng yên không nhúc nhích.



Hạ Thiên Tinh biết dù cô hô cũng vô dụng.



Dù cô thực sự kích động mà gọi anh giống mọi người, tiếng của cô cũng sẽ bị vùi lấp trong đám người.