Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!
Chương 398 :
Ngày đăng: 12:12 30/04/20
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Bạch Dạ Kình vác Hạ Thiên Tinh lên sãi bước tiến về phía biệt thự.
Cô đang mặc áo tắm hai mãnh (bikini), không dám tùy ý cử động, nếu không cẩn thận lập tức có thể rơi ra. Bàn tay anh che chắn trên mông cô, bảo vệ nơi đó thật kĩ, không cho bất kỳ người nào có cơ hội nhìn ngắm.
Hai người dùng tư thế kỳ quái này đi qua bờ cát, tỉ lệ người khác ngoảnh mặt nhìn là 200%. Không còn cách nào, hai người họ quả thật rất đẹp, rất xứng đôi. Cộng thêm bên cạnh còn có một nhóc con cực kỳ đáng yêu.
Cho nên, mọi người cũng không kìm được liên tục quay đầu.
Nhìn qua lại cảm thấy người đang cởi trần, chỉ mặc chiếc quần đùi, người đàn ông hấp dẫn này có vẻ rất quen. Rất giống với tổng thống nước S.
Thế nhưng, ý nghĩ này vừa nảy sinh trong đầu liền bị dập tắt. Sao Tổng thống một nước có thể xuất hiện ở chỗ này?
Bạch Dạ Kình đá văng cửa biệt thự, trực tiếp vác cô lên lầu.
Hạ Đại Bạch lấy hết dũng khí, chân trần vội vã đuổi theo: “ Tiểu Bạch, ba đừng bạo lực như vậy. Không thể bắt nạt Đại Bảo nhà chúng ta!”
“...” Anh không nói lời nào, môi mỏng mím chặt, gương mặt đặc biệt nghiêm túc, căng thẳng.
Hạ Thiên Tinh lập tức phối hợp với con trai: “Đúng vậy, anh quá bạo lực!”
“Đi xuống lầu!” Bạch Dạ Kình cúi đầu ra lệnh cho con trai.
Hạ Đại Bạch chần chừ, nhìn anh giây lát, lại nhìn sang Đại Bảo đáng thương, lòng tràn đầy sự cảm thông. Nhất định Tiểu Bạch sẽ đánh mẹ, trước kia đã từng đánh mông còn gì.
Cuối cùng…
Bạch Dạ Kình vác Hạ Thiên Tinh lên lầu, còn Hạ Đại Bạch lại không xuống lầu, nhưng mà cũng không dám lên đi, chỉ ngồi chỗ cầu thang, hai cái tay nhỏ bé che chắn đôi tai, lắng nghe động tĩnh trên lầu.
Hạ Thiên Tinh kêu lên một tiếng, người đã bị quăng lên giường.
Vài giây sau, cửa cũng được đóng lại.
“Tiểu Bạch, sao ba lại bắt nạt Đại Bảo như vậy? Ba để con vào, con muốn nhìn Đại Bảo một cái! “
Cậu bé la hét, đôi tay nhỏ bé huơ loạn trên không trung, muốn xông vào.
“Mẹ con đang tắm.” Bạch Dạ Kình không buông tay.
Hơn nữa, bên trong đang rất hỗn loạn, vẫn chưa dọn dẹp. Bầu không khí cũng tương đối không thích hợp với trẻ con.
“Hiện tại đang tắm ạ?”
“Ừ.”
“Thật ạ?”
“...” Bạch Dạ Kình không trả lời nữa, một tay bế cậu bé lên, một tay cầm áo tắm hai mảnh của cô, đi xuống lầu dưới.
Trong phòng, Hạ Thiên Tinh mới vừa tắm xong, liền phát hiện mình căn bản không có để quần áo trong phòng anh. Đi tìm áo tắm hai mảnh, kết quả lại không tìm được.
Không thể cứ thế trùm khăn tắm đi ra ngoài.
Cô chỉ đành tìm chiếc áo sơ mi của anh trong vali mặc qua loa. Sau đó, thận trọng chạy về phòng cô và con trai, khóa lại cửa, lấy quần áo mình mặc vào.
Còn chưa xuống lầu, cô đã nghe thấy giọng con trai: “Tiểu Bạch, ba có biết, mình như vậy rất không có suy nghĩ không ạ?”
“...” Anh không nói gì. Hạ Thiên Tinh ở trong phòng, có thể nghe thấy từ dưới lầu truyền đến tiếng vẫy nước.
Cô tò mò đi đến ban công nhìn, dưới lầu có một hồ bơi xanh biếc. Ánh mặt trời nhỏ vụn chiếu xuống, mặt hồ sóng gợn lăn tăn trong suốt như một tấm kính.