Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!

Chương 399 :

Ngày đăng: 12:12 30/04/20


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.



Bóng người đàn ông thong thả bơi lội, động tác nhanh nhẹn, dáng người khỏe khoắn, đủ để sánh với những vận động viên chuyên nghiệp.



Hiển nhiên Hạ Đại Bạch rất hâm mộ, rất sùng bái anh, đôi chân nhỏ đứng cạnh hồ, nhao nhao muốn nhảy xuống thử. Thế nhưng, trước đây từng sặc nước, cậu bé vẫn còn sợ, dĩ nhiên không dám xuống.



“Tiểu Bạch!” Hạ Đại Bạch cầu sự giúp đỡ từ anh.



“Con không thể xuống nước!” Bạch Dạ Kình bơi qua, dùng ánh mắt ngăn chặn đứa nhỏ. Cậu bé mới vừa phẫu thuật, vết thương vẫn còn chưa lành hẳn, đừng nói đến vận động mạnh.



Bạch Dạ Kình đứng trong hồ bơi, vỗ bả vai mình, tỏ ý bảo đứa nhỏ ngồi lên. Hạ Đại Bạch thật sự kinh ngạc, “thụ sủng nhược kinh” (đột nhiên được yêu thương cảm thấy kinh sợ) nhìn anh: “Ba cho con cưỡi lên sao?”



“Không muốn à?” Bạch Dạ Kình giả vờ xoay người định đi.



Hạ Đại Bạch không nói hai lời, thân thể nho nhỏ lập tức leo lên vai anh. Động tác muốn bao nhiêu lưu loát liền có bấy nhiều lưu loát. Bàn tay nhỏ bé lúc thì níu tóc anh, lúc lại nhéo lổ tai, Hạ Thiên Tinh bên trên nhìn thấy thế thì dở khóc dở cười.



Hạ Đại Bạch không thể bơi lội, Bạch Dạ Kình liền đặt cậu bé lên vai, đi vào giữa hồ. Đôi chân nhỏ của nhóc con đá đá mặt nước, cực kỳ vui vẻ.



“Tiểu Bạch, ba như vậy mới ra dáng của một người ba, phải không ngừng cố gắng!”



“...”



“Mặc dù ba không phải người đầu tiên để con cưỡi thế này, cũng không có kiên nhẫn như người anh em tốt của con, nhưng mà, để làm một người ba tốt, con vẫn chỉ ủng hộ mình ba thôi!” Hạ Đại Bạch vừa nghịch nước, vừa nói.



“Anh em tốt gì?”



“Chính là chú Dư đó, lần trước chú ấy dẫn con đi xem khắc băng, cũng đặt con trên cổ thế này. Con đã nhìn ra được, chú ấy rất muốn theo đuổi Đại Bảo nhà chúng ta.” Hạ Đại Bạch giống như chỉ thuận miệng nói.




“Thì ra là vậy.” Hạ Thiên Tinh cười, cùng là phụ nữ, thật sự cô quá rõ ý đồ của đối phương. Hiện tại cô rất muốn hỏi một câu: Bạch tiên sinh, rốt cuộc anh có bao nhiêu hoa đào? Trải dài từ trong nước ra đến nước ngoài, hiện tại cũng đã tìm đến cửa!



“Đã vậy, nếu như không ngại, cô cứ đưa cho tôi, tôi thay anh ấy cám ơn cô. Hiện tại anh ấy đang bận.” Nội tâm đang gầm thét, nhưng trên mặt vẫn duy trì tốt phong độ.



“Cô…” Người phụ nữ soi cô từ trên xuống dưới: “Chắc cô là người làm Bạch tiên sinh mời đến? Không cần phải để ý đến tôi, tự tôi vào tìm anh ấy là được.”



Đối phương vừa nói, vừa tự nhiên tháo giày đi vào.



Ngược lại Hạ Thiên Tinh không cản cô ấy, chỉ cười nhận lấy bánh ngọt trong tay cô ấy, chậm rãi lên tiếng sau lưng: “Bạch tiên sinh đang bơi lội cùng con trai anh ấy.”



“Con trai gì?” Đối phương dừng chân, đột nhiên xoay mặt lại, nhìn chằm chằm cô, kinh ngạc không thôi.



Biểu cảm của người ngoại quốc, luôn phong phú đa dạng như vậy!



Hạ Thiên Tinh nhún nhún vai, lần nữa ngầm thừa nhận. Xem ra phương diện tin tức trong nước không phát triển cho lắm, người ái mộ anh ở nước ngoài, vẫn chưa biết tin anh có con.



“Vậy cô là..?” Ánh mắt đối phương nhìn cô có chút khác biệt.



Cô cười một cách tự nhiên: “Mẹ của đứa nhỏ!”



“...”



Tốt lắm, mấy đóa hoa đào này phải đuổi như thế, sau khi biết anh có vợ sẽ lập tức đi liền, không dây dưa thêm nữa. [Thêm "gác sách" khi tìm truyện để đọc bản ít lỗi chính tả hơn bạn nhé <3]



Hạ Thiên Tinh bưng bánh ngọt đến nhà bếp, nhín thời giờ ăn một miếng, mùi vị quả thật rất ngon. Cô phồng miệng, lần này theo anh đến đây, thu hoạch quả thật không ít!