Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!

Chương 450 :

Ngày đăng: 12:13 30/04/20


“Ông bớt gây sự với tôi đi!” Lão phu nhân



gạt tay lão gia xuống, sau đó đi đến chỗ Hạ Thiên Tinh ngồi xuống.



Kéo lấy tay cô, trực tiếp đeo vòng ngọc lên.



“Phu nhân.”



“Không cho phép tháo xuống!” Lão phu nhân trừng mắt, hiếm khi phụng phịu: “Vòng tay này là tặng cho con dâu sau này của bác. Nếu cháu không muốn đeo, vậy thì cứ tháo xuống đi, bác sẽ nói với Dạ Kình xem xét một cô vợ khác!”



Lần này, đổi lại là Hạ Thiên Tinh sững sốt.



Vậy là...



Ý của bà là...



Lão phu nhân bị cô nhìn đến không được tự nhiên, ho khan một tiếng, cố ý lạnh mặt nói: “Hiện tại còn muốn tháo xuống không?”



Hạ Thiên Tinh nở nụ cười, sờ chiếc vòng ngọc lạnh băng, lắc đầu: “Không tháo ạ!”



“Như vậy còn được!” Sắc mặt lão phu nhân cũng thả lỏng.



“Lần này đến đây, thật ra là có chuyện quan trọng muốn nói với cháu.” Lão phu nhân trở lại vị trí cũ, lấy trong túi xách ra một quyển sổ nhỏ, đưa cho Hạ Thiên Tinh: “Đây là tên lão gia chọn cho Đại Bạch. Đã lâu như vậy, Đại Bạch vẫn nên nhận tổ quy tông rồi. Tên này chờ Dạ Kình về, cháu cũng cho nó xem chút đi, cuối cùng chọn một cái hai đứa đều cảm thấy tốt. Chung quy, hai đứa vẫn là ba mẹ của đứa nhỏ, cần phải nghe ý kiến của hai đứa.”



Biết hai vị lão nhân không phải đến tính sổ, Hạ Thiên Tinh thở phào nhẹ nhõm.



Nhận lấy danh sách, cẩn thận xem qua. Là do lão gia tự mình ghi, viết hẳn 50 cái tên, mỗi một cái đều chú giải ý nghĩa, hẳn đã đặt rất nhiều tâm tư.



Phía sau, còn có mười một cái tên của con gái.




Thận trọng từ lời nói đến việc làm.



“Vậy cái này đi, năm sau viết tên này vào gia phả. Chờ khi Đại Bạch đến trường mới học, sẽ dùng cái tên này.”



Hạ Thiên Tinh nhai kỹ ba chữ Bạch Cẩn Ngôn, nhìn nửa mặt người đàn ông, trong lòng có cảm giác kỳ diệu khó tả. Giống như đột nhiên đã thân thiết hơn với Bạch gia.



Trên khuôn mặt nhỏ nhắn, vô thức hiện ra vẻ dịu dàng: “Hy vọng Đại Bạch cũng sẽ thích!”



Cho nên, từ hôm nay trở đi, Hạ Đại Bạch đã biến thành nhũ danh. Cẩn Ngôn, cô cảm thấy rất tốt.



“Còn có một chuyện.” Động tác ăn mì của Bạch Dạ Kình dừng lại, ghé mắt nhìn cô: “Lão phu nhân nói không sai, tháng hai năm sau tổ chức hôn lễ, hiện tại phải bắt đầu chuẩn bị áo cưới. Ngày mai anh sẽ dẫn em đến phòng làm việc của E.S lấy số đo trước. Bọn họ sẽ đem số đo và yêu cầu về áo cưới của em nói với E.S tiên sinh, anh ấy sẽ bắt đầu cùng đoàn đội của mình tự tay chuẩn bị.”



“Hiện tại lập tức phải chuẩn bị?”



“May áo cưới, cần chút thời gian, hiển nhiên phải chuẩn bị từ bây giờ.”



Hạ Thiên Tinh nghiêng đầu nhìn anh, cười trêu ghẹo: “Đúng vậy, dù gì trước kia Bạch tiên sinh cũng đã kết hôn, nhất định là có kinh nghiệm hơn em.”



Bạch Dạ Kình nếm một miếng mì, cười mà như không nhìn cô: “Mì này sao lại chua như vậy, em đã cho vào bao nhiêu giấm?”



“Đáng ghét!” Hạ Thiên Tinh hờn dỗi, tức giận đấm anh. Vừa vặn ngay lúc anh đặt đũa xuống, giơ tay lên bắt lấy tay cô.



Định thần nhìn lại, đã thấy chiếc vòng ngọc trên tay cô.



Cổ tay cô nhỏ nhắn, trắng mịn mềm mại, vòng ngọc trong suốt đeo trên tay cô rất tương xứng, vô cùng đẹp.



Tay anh lướt qua vòng ngọc, lại rơi vào mu bàn tay cô: “Xem ra, lão gia và lão phu nhân đã hoàn toàn nghĩ thông suốt rồi. Vật này cùng bộ kia lễ phục trước kia đều là để lại cho con dâu sau này.”