Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!

Chương 451 :

Ngày đăng: 12:13 30/04/20


“Đây có thể là có điều kiện trao đổi!”



“Điều kiện gì?”



Hạ Thiên Tinh vuốt bụng của mình: “Đứa thứ hai, hơn nữa, còn phải là con gái. Lão gia ngay cả tên cũng chọn xong rồi.”



Cánh tay dài của Bạch Dạ Kình vươn ra, ôm lấy cô ngồi lên chân anh.



Bàn tay úp lên mu bàn tay cô: “Lần trước em mang thai nhanh như vậy, vì sao lần này vẫn luôn chậm chạp không có dấu hiệu gì cả?”



Hạ Thiên Tinh không dám nói với anh gần đây thân thể mình khác thường.



Chỉ cố ý chọc anh: “Trước kia Bạch tiên sinh trẻ tuổi mà, chất lượng cao. Hiện tại Bạch tiên sinh đã hơn 30 rồi, không còn sôi nổi như trước cũng là hiện tượng bình thường, đúng không?”



Sắc mặt Bạch Dạ Kình đột nhiên đen xuống, bàn tay ngang hông cô siết chặt: “Bạch phu nhân, hiện tại đang oán trách tôi không đủ cố gắng sao?”



Cô gái này.



Lá gan thật sự càng ngày càng lớn!



Anh nghiêng người, áp cô xuống ghế sa lon.



Hạ Thiên Tinh kêu lên, đã biết mình nói sai. Người này tốt nhất không nên chọc vào, nhất là ở phương diện này.



“Emsai rồi, Bạch tiên sinh.” Thái độ cô vô cùng hối lỗi và cầu xin tha thứ.



“Trễ rồi!”



Bàn tay Bạch Dạ Kình trực tiếp thăm dò vào áo cô. Động tác thành thạo lại cường thế.



Hạ Thiên Tinh thật sự khóc không ra nước mắt, căn bản là tự mình tạo nghiệt. Loại đàn ông kêu ngạo như thế, trong chuyện này tuyệt đối không thể bị khiêu khích.



Hơn nữa, người này còn nói không cố gắng chuyện trên giường sao? Còn cố thêm nữa, có lẽ cô sẽ không nhấc nổi chân, không xuống giường được!
“Sau này, mỗi ngày anh sẽ càng cố gắng. Cho nên, tốt nhất em phải chuẩn bị tâm lý.”



“...” Hạ Thiên Tinh đỏ bừng mặt, ném gối về phía anh, hét lên: “Nếu anh lại khiến em không xuống giường được, em không gả cho anh nữa!”



“Em còn có sự lựa chọn sao?” Sắc mặt anh vẫn thản nhiên như thường ngày: “Cả nước hiện tại đều biết Hạ Thiên Tinh là người của Bạch Dạ Kình rồi!”



“...”



Cho nên, rõ ràng anh đã nắm chắc!



Cô thật sự ngủ cho đến trưa, lúc rời giường, hai chân vẫn còn mềm nhũn. Cả người cũng không có Thiên Tinh, buồn ngủ ngáp dài.



Hạ Đại Bạch đang ngồi xếp bằng trên thảm, cầm tay cầm chơi game, nhìn cô miễn cưỡng như thế, nghiêng khuôn mặt nhỏ nhắn qua, hỏi: “Đại Bảo, sao mẹ lại dậy rồi?”



Hạ Thiên Tinh ngồi xuống ghế salon cậu bé đang dựa: “Nếu còn không dậy nữa, trời sẽ tối mất!”



“Thế nhưng, Tiểu Bạch nói buổi trưa con sẽ đem cơm lên lầu cho mẹ. Ba nói tối qua mẹ đã quá lao lực, có thể không rời giường nổi.” Hạ Đại Bạch thả tay cầm chơi game xuống, lo lắng nhìn cô: “Mẹ sao vậy, mệt mỏi như thế, bị bệnh rồi sao?”



Bên cạnh còn có mấy người giúp việc.



Hạ Đại Bạch ngây thơ, hiển nhiên không biết đã xảy ra chuyện gì, thế nhưng, những người bên cạnh đều biết rất rõ. Nhất là, sáng sớm hôm nay Tổng thống tiên sinh rất hăm hở, cẩn thận suy nghĩ chút liền hiểu ra.



Hạ Thiên Tinh lúng túng đỏ rần mặt, không biết nên trả lời con trai thế nào. Một người giúp việc trêu ghẹo nói: “Tổng thống tiên sinh và Hạ tiểu thư cảm tình thật là tốt.”



“Vậy sao?” Hạ Đại Bạch bày tỏ không đồng tình.



Xét tính tình khó khăn đó của Tiểu Bạch, ai có thể có cảm tình với ba cậu bé chứ?



“Từ đâu nhìn ra hai người họ có tình cảm tốt?” Cậu bé ngước cái đầu nhỏ hỏi người giúp việc kia.



Đối phương mỉm cười: “Tiểu thiếu gia cứ chờ bế em gái hoặc là em trai đi!”