Chào Buổi Sáng, U Linh Tiểu Thư

Chương 12 : Sinh nhật

Ngày đăng: 20:32 20/04/20


Editor: Tiểu Anhh



Tin nhắn Mạc Trăn gửi đi mãi chưa có hồi âm, mà A Diêu vẫn tiếp tục mặt dày ở lỳ trong nhà Mạc Trăn, chẳng mấy chốc đã đến tháng bảy.



Đối với Mạc Trăn, tháng bảy không khác với mười một tháng còn lại là bao, nhưng với fans mà nói thì đây là một tháng quan trọng.



Ngày 24 tháng 7, sinh nhật Mạc Trăn.



Chòm sao sư tử từ khi sinh ra đã có sẵn khí chất cao quý và phong thái của bậc vương giả, điều này đã thể hiện rất hoàn mỹ trên người Mạc Trăn. Ngay cả A Diêu cũng không thể không thừa nhận, sư tử chính là chòm sao thích hợp nhất với Mạc Trăn —— với điều kiện tiên quyết là không tính trường hợp anh ở nhà.



Mỗi năm tới sinh nhật Mạc Trăn, người hâm mộ trong các Fanclub đều tổ chức tiệc sinh nhật cho anh, có thể dễ dàng thấy được bài viết chúc mừng sinh nhật Mạc thiên vương trên các diễn đàn lớn trên mạng. Weibo thì càng không cần phải nói, từ nửa tháng trước đã có người không chờ được chúc anh sinh nhật vui vẻ rồi.



Nhưng bản thân Mạc Trăn lại không để ý cái sinh nhật này, sau sinh nhật anh sẽ chính thức 26, đã sớm qua cái tuổi vì sinh nhật mà hoan hô nhảy nhót.



Đoàn làm phim《 Thượng Đế Cấm Khu 3》cũng cố ý tổ chức bữa tiệc nhỏ cho Mạc Trăn, anh chụp chiếc bánh kem to chà bá mà đoàn phim mua tặng đăng lên Weibo, cảm ơn mọi người đã ủng hộ trong suốt một năm qua.



Cho đến tận hôm nay, cuối cùng Tống Nghê cũng tìm được cơ hội xum xoe Mạc Trăn.



Nhìn Tống Nghê đưa lọ nước hoa nam được gói tinh xảo, anh rất muốn đập nát nó xuống đất. Tuy Đường Cường đã đề nghị với công ty, nhưng đề nghị đã lâu vẫn không có kết quả, cái người phụ nữ Tống Nghê này vẫn quấn lấy anh mỗi ngày.



Nhận lọ nước hoa, biểu hiện của anh rất lịch sự lại xa cách. Hành động phân rõ giới hạn này khiến sắc mặt Tống Nghê không tốt, nhưng Mạc Trăn lại không thèm quan tâm đến cảm xúc của cô ta.



Dù sao, sớm hay muộn cũng phải lật mặt.



Cũng không ít người khác trong studio chuẩn bị quà cho anh, đạo diễn Thôi cười hô hô hô vài tiếng, tỏ vẻ phóng khoáng cho anh nghỉ nửa ngày làm quà tặng.



Mạc Trăn: “……”



Đoàn làm phim đã quay không ngừng suốt hơn một tháng, có thể được nghỉ nửa ngày cũng không tệ rồi —— mặc dù là nghỉ, anh cũng chỉ đơn giản là về nhà ngủ.



Bentley vừa khởi động, Tống Nghê đã chạy đến gõ cửa.



Chân Mạc Trăn gần như đạp xuống chân ga, nhưng thấy mọi người xung quanh đều hướng đôi mắt tò mò sang bên này đành thu chân lại.




Mạc Trăn: “……”



Cũng đúng, thật sự rất khác nhau nha.



Đu quay chậm rãi ‘bò’ lên, Mạc Trăn cũng không nói nữa, cô cảm thấy ngồi đu quay cùng người này quá tẻ nhạt!



Trong không gian bịt kín, trai đơn gái chiếc như vầy mà không làm chút gì đó đỏ mặt tim đập cũng thực xin lỗi vòng đu quay đi! (=.=)



“Cô đang nghĩ cái gì vậy?” Giọng nói lạnh lùng từ phía đối diện truyền đến, đánh gãy ảo tưởng của A Diêu. Cô giả vờ ho khan hai cái, ngồi thẳng người dậy, “Không, không có gì.”



Mạc Trăn lại nhìn cô vài lần, không nói nữa. A Diêu cũng ngồi im được một lúc, thấy đu quay sắp tiến gần điểm cao nhất lại bắt đầu phấn khích, “Tôi nghe nói nếu ước một điều khi đu quay tới điểm cao nhất, nguyện vọng đó có thể được thực hiện!”



“À.” Mạc Trăn chẳng có phản ứng gì lớn, từ trước đến nay anh không tin cái mà người ta gọi là truyền thuyết.



A Diêu méo miệng, bay tới bên người Mạc Trăn ngồi xuống, “Bằng không anh ước một điều đi, đúng lúc hôm nay là sinh nhật anh!”



Mạc Trăn ngoẹo đầu nhìn cô, kính râm màu trà chắn đôi mắt xinh đẹp lại, cô không thấy rõ ánh mắt anh. Quay đầu đi, Mạc Trăn chắp tay trước ngực làm một tư thế cầu nguyện, “Hy vọng trong năm nay tôi có năm triệu, Amen.”



A Diêu: “……”



Điều ước này quá không có thành ý! “Anh còn thiếu năm triệu hả!”



Mạc Trăn cúi đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, nhếch khóe miệng một cái, “Ai mà không thiếu?”



“Vậy anh cũng không thể một hơi muốn năm triệu được! Trước đó anh phải đáp ứng năm mươi tệ để thử đã chứ!”



Mạc Trăn: “……”



Thật xin lỗi nhá, là anh không suy nghĩ chu toàn.



Từ trên đu quay xuống, đã qua hai mươi phút. A Diêu đang muốn lôi kéo Mạc Trăn đi chơi trò khác, bỗng nghe thấy một giọng nữ bén nhọn xuyên thủng bầu trời, “Là Mạc Trăn kìa ——!!!”