Chào Buổi Sáng, U Linh Tiểu Thư

Chương 16 : Thần tượng

Ngày đăng: 20:32 20/04/20


“Mạc, Mạc thiên vương……” Một mỹ nữ mặc váy dài hồng nhạt, đeo trang sức trang nhã kéo nhẹ khóe miệng với Mạc Trăn, khó khăn lộ ra một nụ cười mỉm, “Em, em đột nhiên nhớ ra em còn có việc, xin đi trước!”



Lời cô ta còn chưa dứt, người đã nhanh chóng đi ngang qua Mạc Trăn, giày cao gót màu đen đạp lên sàn nhà trơn bóng, phát ra tiếng “cộp cộp cộp” trầm đục.



Hương nước hoa trên người cô gái theo gió nhẹ tỏa ra khắp đại sảnh, chóp mũi A Diêu giật giật, sau đó buồn buồn đánh một cái hắt xì.



Bóng dáng hồng nhạt rất nhanh biến mất ở cuối hành lang, người đẹp mặc bộ nâu ở lại đại sảnh còn chưa kịp chiêm ngưỡng cho đã —— đậu má đồ vô nhân tính! Chuồn cũng quá nhanh đi!



“Hàn Mai Mai.” Mạc Trăn đi đến trước eo quầy, tay trái tùy ý đặt lên trên. Cả người Hàn Mai Mai đều cứng đờ, như một con cá chết, trên mặt chỉ còn lại biểu tình chờ người khác đến thịt.



“Xóa số điện thoại của tôi đi.”



Mệnh lệnh cực ngắn gọn, Hàn Mai Mai lại như nhận được thánh chỉ, thật nhanh cầm lấy di động đặt trên bàn, chuẩn xác tìm được số điện thoại Mạc Trăn, không chút do dự xóa bỏ.



Mạc Trăn nhìn cô ta xóa số điện thoại, mới từ quầy rút ra một chút khoảng cách. Khoảng cách này rất ngắn, khả năng chỉ đến mấy centimet, nhưng Hàn Mai Mai lại như được đại xá, ngay cả hô hấp cũng thông thuận hơn so với vừa rồi.



“Nếu lại bị tôi nghe thấy cô và Lucy ở sau lưng nói chuyện thị phi của tôi……”



“Đảm bảo sẽ không lại để anh nghe thấy!” Hàn Mai Mai không chờ Mạc Trăn nói câu “Tôi sẽ XXX” đã đánh gãy lời anh.



Mạc Trăn cúi đầu, trầm mặc nhìn cô ta. Ánh nắng mặt trời chiếu trên đỉnh đầu anh, phản chiếu ra ánh vàng nhạt, dễ chịu lại ấm áp. Trong lòng Hàn Mai Mai lộp bộp một cái, cô ta hơi ngẩng đầu lên, nhìn khuôn mặt hoàn mỹ của Mạc Trăn, rốt cuộc vẫn thua dưới sắc đẹp của anh, “Đảm bảo không nói chuyện thị phi của anh nữa!”



Mạc Trăn hài lòng, hơi giơ khóe miệng với Hàn Mai Mai, xoay người rời khỏi bàn công tác của cô ta.



Máy tính trên bàn “Tích tích tích” kêu không ngừng, mãi cho đến khi thân hình Mạc Trăn biến mất sau cánh cửa khoảng năm phút, Hàn Mai Mai mới “Phịch” ngồi xuống ghế, click mở hình đại diện đang không ngừng nhảy lên kia.



Boss là tên đại biến thái: Hàn Mai Mai cậu còn sống không?



Boss là tên đại biến thái: Hàn Mai Mai cậu nhất định phải chống cự được nha!



Boss là tên đại biến thái: Hàn Mai Mai tớ sẽ đến nhặt xác cho cậu QAQ




Tay Trương Thừa Diệc đặt bên người dần dần nắm thành quyền, cũng không tự giác mà đề cao âm lượng, “Nếu vẫn dựa theo ý định của công ty để phát triển tiếp, em vĩnh viễn cũng đứng trên độ cao của anh ta!”



Đường Cường cùng Mạc Trăn đều nhìn cậu ta, ngay cả A Diêu cũng yên lặng nhìn cậu. Cả văn phòng lâm vào một trận yên lặng, chỉ có tiếng hít thở quanh quẩn ở trong phòng, ngắn ngủi, rất nhỏ.



“Các fans của cậu, họ chỉ thích hình tượng mà công ty đắp nặn cho cậu, trừ bỏ lớp vỏ này, cậu chả là cái thá gì cả.” Giọng nói Mạc Trăn trầm thấp dễ nghe, không mang theo bất cứ cảm xúc nào, lại cố tình đâm vào lòng người nghe.



Tuy những lời này làm tổn thương người khác, nhưng lại là sự thật.



Nghệ sĩ bi ai ở chỗ, họ chỉ có thể sắm vai thành người khác, mới có thể được mọi người thích. Dù bản thân mình cùng với mình trên màn hình khác xa đến vạn dặm, nhưng bọn họ vẫn không biết mệt đóng vai người khác trước màn ảnh.



Bởi vì công việc của nghệ sĩ là được người ta thích.



Đường Cường nhìn Mạc Trăn, tiếp tục câu chuyện, “Mạc Trăn nói không sai, giới nghệ sĩ rất  thực tế, em không nghĩ đi theo con đường mà công ty đặt cho em, đến cuối cùng rất có thể em sẽ không có đường để đi.”



Đây không phải uy hiếp, anh ta đã từng gặp rất nhiều người mới bước chân vào giới giải trí, họ đều mang trong mình một giấc mộng, ảo tưởng ngày mai mình là ngôi sao. Nhưng sự thật là, những năm gần đây ở Khải Hoàng, siêu sao Thiên Vương chân chính cũng chỉ có một người Mạc Trăn.



Trương Thừa Diệc không nói gì nữa, cậu ta chỉ đứng tại chỗ trong chốc lát liền bước ra khỏi văn phòng Đường Cường.



Mạc Trăn ngước mắt nhìn Đường Cường hỏi: “Cậu ta muốn ‘bay’ một mình?”



“Ừ.” Đường Cường gật đầu, “Cậu ta cho rằng hình thức theo nhóm đã kìm hãm sự phát triển của cậu ta. Quả thực cậu ta có chút tài hoa, nhưng muốn một mình sáng tác vẫn còn kém chút.”



Đua đòi, đây có lẽ là bệnh chung của người mới.



Ánh mắt Đường Cường quét lên vài tấm bìa album, ấn vào nút trò chuyện trên điện thoại, “Hàn Mai Mai, vào đây.”



Hàn Mai Mai vào rất nhanh, Đường Cường đưa cho cô ta một album ảnh, phân phó nói: “Nói cho Lili, album tiếp theo dùng bìa này.”



“Vâng, Đường Đổng.” Hàn Mai Mai nhận ảnh chụp, cúi đầu nhìn thoáng qua. Đường Cường chọn tấm ảnh này, đứng ở vị trí chính giữa không phải người đang nổi nhất Trương Thừa Diệc, mà là người vẫn luôn cùng anh ta bất hòa - Ngô Ngôn