Chào Buổi Sáng, U Linh Tiểu Thư

Chương 17 : Bị nhốt

Ngày đăng: 20:32 20/04/20


"Cậu Trương đẹp trai có khả năng bị Đường đổng biếm vào lãnh cung!" Hàn Mai Mai bày tấm ảnh bìa mà Đường Cường vừa đưa cho cô ta lên bàn, ngón tay gõ nhanh trên bàn phím.



Boss là tên đại biến thái: Tại sao vậy? Chẳng lẽ cậu ta không chịu khuất phục dưới dâm uy của Đường đổng?



Cửu chế thoại mai: Đủ rồi đó, Đường đổng không phải Boss nhà cậu, không chơi nam sinh nhỏ.



Boss là tên đại biến thái: Đừng nói thô thế! Qủa thật không nỡ nhìn thẳng! Hôm nay anh An và La Đại Boss cùng tới công ty, còn cùng nhau vào phòng tối nhỏ!



Cửu chế thoại mai: Nói như vậy, vừa rồi Mạc Thiên Vương và cậu Trương đẹp trai đều ở trong phòng làm việc của Đường đổng.



Boss là tên đại biến thái: Cmn đúng là khẩu vị nặng!!



Hàn Mai Mai đang đặt tay lên bàn phím chuẩn bị gõ xuống, cửa phòng làm việc của Đường Cường bị người từ bên trong đẩy ra. Đùi phải thon dài của Mạc Trăn vừa mới bước ra cửa, Hàn Mai Mai lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai thoát khỏi QQ, từ trên ghế "vụt" đứng lên, "Mạc Thiên Vương đi thong thả!"



Mạc Trăn nghiêng đầu nhìn Hàn Mai Mai mấy lần, không nói gì đi tới hành lang.



Nhìn bóng lưng Mạc Trăn dần dần đi xa, Hàn Mai Mai vỗ ngực một cái, lại ngồi xuống ghế lần nữa.



Cửu chế thoại mai: Mạc Thiên Vương đi rồi.



Boss là tên đại biến thái: La Đại Boss cũng vừa đi ra khỏi văn phòng.



Cửu chế thoại mai:... Tớ có một dự cảm không lành.



Boss là tên đại biến thái:... Thật trùng hợp, tớ cũng vậy.



Cửu chế thoại mai:... Cậu nói xem chúng ta có nên báo động không?



Boss là tên đại biến thái:... Báo đi, đề phòng trước vụ án đặc biệt cũng tốt.



Hành lang vẫn trống trải như lúc tới, A Diêu bay giữa không trung, không xa không gần đi theo Mac Trăn, "Tôi cảm thấy vừa rồi anh nói quá nặng lời."



"Phải không?" Mặc Trăn cắm hai tay vào túi áo khoác, khóe miệng hơi gợi lên.



A Diêu cứ cảm thấy nụ cười này không mấy thân thiện, nhưng vẫn to gan tiếp tục nói: "Anh nói cậu ta như vậy, cậu ta rất dễ biến thái đó!"



Mạc Trăn: "..."



"Cô rất thích Trương Thừa Diệc?" Mạc Trăn đi tới trước thang máy, lúc ấn xuống thang máy dường như vô tình hỏi một câu.



"Lớn lên rất đẹp trai." A Diêu ăn ngay nói thật.



"Ha, cô không chỉ đầu óc không dùng được, ngay cả ánh mắt cũng có vấn đề." Mạc Trăn toàn tâm toàn ý mà khinh bỉ A Diêu, hoàn toàn không phát hiện thang máy từ trên tầng 38 xuống.


Cửu chế thoại mai: Hơn nữa theo anh bảo vệ tiết lộ, lúc đi ra khóe miệng ông ta có một vết tím bầm! Ông ta nói đụng trong thang máy, đùa ai vậy! Phải ngã thế nào mới có thể đụng ra vết thương như thế á!



Boss là tên đại biến thái:...



Cửu chế thoại mai: Cậu bị điểm huyệt câm à?



Boss là tên đại biến thái: Chẳng qua tớ đang suy nghĩ tên QQ mới.



Tư thế boss rất *: ← Cái này thế nào?



Cửu chế thoại mai:... Giống như cậu thấy tận mắt vậy.



Tư thế boss rất *:... Đừng dọa tớ.



Tư thế boss rất *: Chờ một chút! Trong thang máy chỉ có một mình La Đại Boss?



Cửu chế thoại mai: Ha ha ha ha ha, cậu cuối cùng cũng bắt được trọng điểm! Đúng vậy, anh chàng bảo vệ nói toàn bộ quá trình Mạc Thiên vương đều đứng bên ngoài xem cuộc vui!



Thiên Vương của tui có siêu năng lực: Tớ quyết định dùng cái tên này.



Cửu chế thoại mai:... Cậu thật là!



Ngày thứ hai, 《 Thượng đế cấm khu 3 》tiếp tục quay phim, Mạc Trăn cũng lấy được kịch bản mới được thăng cấp lần nữa. Bên trong trừ thay đổi một ít cảnh diễn của Tống Nghê ra, những người còn lại không có nhiều thay đổi.



Mạc Trăn cầm kịch bản lật hai trang, nhắc tới hôm nay Tống Nghê cũng không tới studio. Nhưng bất luận là nhân viên công tác hay diễn viên còn lại đều giống như không phát hiện vậy, cực kỳ ăn ý không nói chữ nào. Bọn họ không đề cập tới, Mạc Trăn lại càng không nhắc đến.



Anh nhìn kịch bản một chút, đại khái Tống Nghê còn ba cảnh diễn, bởi vì bị nhiễm virut mà gameover.



Không thể không nói nhà biên kịch có bản lãnh nghe tiếng gió để nắm toàn cục trong tay, ít nhất anh ta đã sớm suy nghĩ xong N cái kết cục ----- dùng để ứng phó với nhà tài trợ khác nhau.



Buổi trưa ăn cơm hộp ở studio, bình thường đều là Đường Cường ân cần đưa cơm hộp cho Mạc Trăn, nếu Đường Cường chưa tới thì nhân viên trong đoàn phim sẽ lấy cơm cho anh.



Nhưng khi Mạc Trăn nhìn trước mặt là một ông chú râu, mí mắt không tự chủ được nhảy hai cái, "Ông là ai? Trước kia hình như chưa từng thấy ông."



"Cơm hộp Vượng Vượng." Ông chú râu rút một tấm danh thiếp đầy dầu mỡ từ túi áo, quơ quơ trước mặt Mạc Trăn, "Các cậu luôn ăn cơm hộp nhà tôi."



Mạc Trăn: "..."



Ông chú râu lật mặt kia danh thiếp, lại quơ quơ trước mặt Mạc Trăn, "Đúng rồi, tôi còn một nghề phụ, chính là giúp người bắt quỷ."



Lông mày Mạc Trăn động một cái.



"Mạc tiên sinh, tôi chú ý cậu lâu rồi, có phải cậu bị quỷ quấn lấy không?"