Chào Buổi Sáng, U Linh Tiểu Thư
Chương 28 : Sảng khoái
Ngày đăng: 20:33 20/04/20
Editor: Tiểu Anhh
Cả hai người đều không nói gì trong khoảng thời gian ngắn, trong văn phòng an tĩnh lạ thường.
Đường Cường nhìn Mạc Trăn không chớp mắt, muốn dùng ánh mắt giao chiến để áp chế đối phương.
Nhưng Mạc Trăn đối mặt với ánh đèn flash sáng mạnh như ban ngày mà vẫn thong dong thản nhiên, cho nên không ngạc nhiên chút nào, trận chiến này vẫn là Mạc Trăn thắng.
Đường Cường cúi đầu cầm tách cà phê trên bàn, chớp chớp đôi mắt chua xót.
Mạc Trăn chờ anh ta uống một hớp cà phê, mới chậm rãi mở miệng: “Chuyện này đúng là tôi không suy nghĩ chu toàn, xin lỗi.”
Nếu không phải trước đó Phiêu Phiêu đã quật ngã mấy tên kia, anh không chắc mình có thể trở về toàn thân được hay không, nếu mình xảy ra chuyện gì, sẽ tạo ra rất nhiều phiền toái cho công ty. Ngoài ra, từ khi bắt đầu xuất đạo Đường Cường vẫn luôn bên cạnh mình, hai người vừa là đồng nghiệp mười năm vừa là bạn tốt, Mạc Trăn biết anh ta đang lo lắng cho mình.
Đường Cường thở dài, xoa xoa mi tâm, “Thôi được rồi, cậu không sao thì tốt. Nhưng từ lần sau trước khi quyết định làm chuyện gì, dù cậu không nghĩ cho mình, thì cũng hãy nghĩ tới người bên cạnh mình, và cả hàng ngàn hàng vạn fan hâm mộ của cậu nữa.”
“Biết rồi.” Mạc Trăn ngoan ngoãn nhận sai làm Đường Cường không còn gì để nói, anh ta lấy một vật từ ngăn kéo ra, đặt lên bàn, “Lá cờ thưởng này cậu có muốn lấy về treo ở nhà không?”
Mạc Trăn nhìn lá cờ rất giống cờ đỏ lúc đi học, khóe mắt giật giật, “Treo ở công ty đi, như thế công ty càng vinh dự.”
Đường Cường: “...”
Chẳng qua cậu thấy nó không hợp với phong cách nhà cậu thì có.
Vì Mạc Trăn còn phải chạy tới studio đóng phim, vậy nên không ở lâu trong văn phòng Đường Cường. Lúc đi ra, Hàn Mai Mai nở nụ cười yêu kiều nhìn anh rời đi.
Nam thần võ công cái thế: Thế nào thế nào? Mạc Thiên Vương cầm lá cờ đi hả?”
Cửu chế thoại mai: Không có ╮(╯_╰)╭
Nam thần võ công cái thế: Tớ biết ngay mà, nam thần không phải loại người câu nệ danh lợi!
Cửu chế thoại mai:...
Cửu chế thoại mai: Tớ thấy có lẽ anh ấy chỉ đơn thuần cho rằng lá cờ đó không phù hợp với phong cách nhà anh ấy.
Ngón tay Lucy đặt trên bàn phím giật giật, đang muốn gõ một câu phản bác, QQ của Hàn Mai Mai lại tới.
Anh lấy cái chân gà A Diêu ăn ra thề, cô tuyệt đối là cố ý chỉnh Tống Nghê.
Lúc quay phim vào buổi chiều, nhân viên công tác đều vô tình hay cố ý tránh Tống Nghê. Nghi hoặc trong lòng Tống Nghê càng sâu hơn, chuyện buổi trưa cô ta hoàn toàn không nhớ rõ, hơn nữa cô ta cũng không ăn cơm hộp đầy mỡ màng của đoàn phim!
Trong lòng Tống Nghê nghi ngờ, trong lòng nhân viên công tác lại đốt pháo. Thật may hôm nay là cảnh diễn cuối cùng của cô ta, cũng không biết bệnh thần kinh có bị lây không.
Rất nhanh, một topic có tên là【 Bệnh thần kinh được luyện thành như thế nào 】đã đứng đầu trên diễn đàn Hải Giác, chùm ảnh Tống Nghê với nửa bên mặt thối rữa đang gập eo xoạc chân lăn lộn tại trường quay được cư dân mạng bình chọn là chùm ảnh gây sảng khoái nhất năm nay, vinh hạnh giành được huy chương vàng "dưa chua".
Tin tức này gây xôn xao được mấy ngày đã bị một tin khác mạnh mẽ ép xuống.
Mạc Thiên Vương lên trang đầu! Không sai, Mạc Thiên Vương lên trang đầu không phải chuyện gì đáng ngạc nhiên, chẳng qua không phải anh lên trang đầu báo giải trí, mà là trang đầu báo xã hội!
Bài báo này được một tạp chí uy tín trong nước phát hành, trong bài báo này không chỉ công bố các loại tội ác của nhóm ngược đãi mèo khoảng thời gian trước, đồng thời công bố phán quyết của tòa án với bọn chúng. Quan trọng nhất là, trong đó còn nhắc tới một người dân đã cung cấp manh mối quan trọng cho cảnh sát.
Hai chữ Mạc Trăn này có khả năng trùng tên trùng họ, thế nhưng phần cuối cùng có nói cảnh sát tặng cờ thưởng tới công ty Khải Hoàng, đã đập tan suy đoán trùng tên này.
Bài báo viết quá trình Mạc Trăn dũng cảm chiến đấu với đám côn đồ vô cùng xuất sắc, tựa như lúc ấy người viết đang ở hiện trường chính mắt thấy vậy, hình tượng Mạc Trăn trong lòng fan hâm mộ nháy mắt trở nên to lớn chói lòa hơn cả anh hùng nước Mỹ.
Mạc Trăn đọc tờ báo nhanh như gió, bài báo không nhắc tới địa điểm xảy ra sự việc và thông tin cá nhân của anh, tích tụ trong lòng Mạc Trăn cuối cùng giảm bớt một chút, “Bài báo này bị tung ra các anh cũng mặc kệ?”
Đường Cường nhìn người đối diện, không nhịn được cười hai cái, “Lúc đó cậu phải nói mình là Lôi Phong.”
Mạc Trăn: “...”
“Người ta chẳng qua cảm ơn cậu đã giúp mèo nhà họ đòi công đạo, ý tốt của họ sao chúng tôi nhẫn tâm cự tuyệt được.”
Mạc Trăn: “...”
Mấy người chẳng qua không nhẫn tâm có tiện nghi mà không chiếm thì có!
Ông chủ của tạp chí này cũng sống trong trang viên Kensny, mèo của vợ ông ta nuôi đã bất hạnh bỏ mạng trong vụ án ngược đãi mèo, về sau biết được tình hình từ chỗ cảnh sát liền phát hành tin này.
Yêu cầu nhấn mạnh là, bài báo này hoàn toàn miễn phí.
Đường Cường đứng dậy từ ghế làm việc, vỗ vỗ vai Mạc Trăn, “Mạc Thiên Vương, cậu cứ yên tâm chờ cầm giải thưởng mười thanh niên tốt đi.”